Latest topics
» Xin chào các bạn!!!!!by Chồng Mario Maurer Sat Jul 06, 2013 2:15 pm
» Just 4 fun
by Chồng Mario Maurer Sat Jul 06, 2013 11:48 am
» Hello everybody
by LinRo Sun Jan 13, 2013 11:41 pm
» MCVN Campaign!!!
by Kin•Can't•Be•Tamed Fri Jun 10, 2011 10:28 pm
» (Game)Post màn hình máy tính của bạn
by ¤*♥*¤YongHwa¤*♥*¤ Tue Jul 20, 2010 1:00 pm
» Selena & Miley MTV VMA 2010 Nominees?
by M!miN Tue Jul 20, 2010 11:57 am
» [14/7/2010] Justin Bieber Says God Holds His Family Together
by M!miN Tue Jul 20, 2010 11:22 am
» Xin chào, mình là mem mới
by M!miN Tue Jul 20, 2010 11:18 am
» Ảnh chị Nhok des nè mọi người ơi!
by M!miN Tue Jul 20, 2010 10:58 am
» [18/07/2010]Demi Lovato Shop Til You Rock At The Glendale Galleria In California
by M!miN Tue Jul 20, 2010 10:57 am
» [15/7]Ashley Đi Ăn Tối Ở Vancouver, Canada
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 12:08 pm
» [15/7/2010] Joe Jonas On The Set Of “Hot In Cleveland”
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 11:59 am
» [15/7/2010] Picture Of Ashley Tisdale And Aly Michalka On The Set Of “Hellcats”
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 11:57 am
» [15/7] New Taylor Swift American Greetings Cards
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 11:54 am
» [15/7/2010] Demi Lovato Records First Song For Third Album
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 11:53 am
» Lady Story Chap II
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 10:13 am
» [16/07/2010] Taylor Swift Live Chat July 20, 2010
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 10:11 am
» Miley, 'I'm Choosing '18 Year Old' Scripts'
by ¤*♥*¤YongHwa¤*♥*¤ Fri Jul 16, 2010 8:08 pm
» [13/7/2010]Miley nói về ngày Hannah kết thúc và tương lai của sự nghiệp
by [C]hloe ♥ [R]onnie Fri Jul 16, 2010 12:38 pm
» [10/7/2010]Những ng` chê Miley hãy xem xét lại bản thân
by [C]hloe ♥ [R]onnie Fri Jul 16, 2010 12:24 pm
[Fic] LIPGLOSS PROJECT
+9
Cater Santiago
Chồng Mario Maurer
Suna
midumidu
Jessica Baby
min
Thư :3
Kin•Can't•Be•Tamed
Alicia†Rivers
13 posters
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Trang 1 trong tổng số 2 trang • 1, 2
[Fic] LIPGLOSS PROJECT
Casting:
Miley Cyrus-Tóc nâu óng ả,nụ cười trắng sáng,là nhóm-trưởng-không-thể-chối-cãi
của nhóm bạn huyền thoại và cũng là thủ lĩnh kiêu hãnh của bọn bạn cùng trường
bán trú Octavian,New York.Cô biết rõ bạn sẽ sẵn sàng đổi bất cứ thứ gì để được
giống cô.
Taylor Swift-Phó nhóm của Miley,luôn xum xoe làm
vừa lòng trưởng nhóm,con gái của Alison Swift(e chế tên :D)-MC chương trình buổi
sáng The Daily Grind yêu thích của các bà nội trợ,kẻ khởi xướng ý tưởng mở công
ty trang điểm cho nhóm của Demi.
Selena Gomez-Láu lỉnh,xinh đẹp,dễ dàng thoát
khỏi rađa kiểm soát của các bậc phụ huynh.Ước ao ngày nào đó chiếm được vị trí
của Miley.Có thể lắm chứ!
Demi Lovato-Thông minh,cần cù,và sẽ công kích bạn té tát
khiến bạn chưa kịp cãi về "Tóc mới của tớ không xấu!" thì đã oà khóc.
Deb (em xin lỗi Deb)-Cô bé mới đến từ Florida đi giày
Keds,diện quần Jean Gap 2 năm chưa chịu bỏ,là Kẻ-thua-cuộc-hết-thuốc-chữa trong
mắt Miley.Tương lai của Deb có lẽ còn tệ hơn cả hàng nhái Prada bỏ đi.Nhưng với
chút may mắn và ý đồ,biết đâu Deb có thể toả hương như nước hoa Channel số 19….
Vanessa Hudgens:Người mà Debbie cho là mình có thể dựa vào
nhất(vì có mỗi Van là tốt với Deb thôi mà )
Jason Dolley:Mối tình đầu của Miley,là an hem cùng mẹ khác
cha với Vanessa :))
Chelsea Staub:Bạn gái của Jason Dolley
Biệt thự nhà Cyrus
Trong bếp
10
giờ 49 tối
31 tháng 8
“Miley,bỏ cái vẻ mặt bối rối ấy đi”,bà Tish,mẹ của Miley nói.”Rất
đơn giản thôi-con sẽ không đi đâu hết”
Miley Cyrus cứ búng lách tách cái chuông bé xíu cài lủng lẳng
trên chiếc lắc tay bằng vàng của nó.Những tiếng lanh canh là âm thanh duy nhất
nó có thể tạo ra,dĩ nhiên trừ khi nó muốn bị bà mẹ lịch sự đến khó chịu của mình
kết tội là “cắt ngang”,mà nó thì không muốn thế.Nó chỉ muốn thắng cuộc tranh luận
với mẹ nó.
“Nhưng con đã có kế hoạch, và nếu con phá hỏng thì thật khiếm nhã. “Miley nói “Đúng không ạ? Ý
con là,chẳng phải mẹ vẫn luôn bảo con ‘tôn trọng những cam kết của mẹ’ hay
sao?”Nó dung ngón tay làm động tác đóng mở ngoặc câu trích dẫn để nhắc mẹ chính
bà mới là người đưa ra quy tắc trước tiên.
Miley nhìn sang chỗ bố, ông Billy,tìm hậu thuẫn,nhưng ông chỉ
nhấp trà và tiếp tục đọc tờ tạp chí Westchester
số mới nhất.
“Mẹ đã nói chuyện này với con nhiều tuần trước rồi”bà Tish
nhắc.Bà nói chậm và phát âm từng chữ một,hệt như kiểu bà nói với Inez,bà giúp
việc sống trong nhà của họ.”Bố con là bạn than với bác Tisdale từ hồi đại học.Gia
đình họ lặn lội từ Florida đến Westchester này để bác Tisdale làm việc cho bố.Và trong lúc
chờ tìm được nhà,họ sẽ sống trong nhà khách nhà mình.Và vì là con gái của bố mẹ,con
phải có mặt để đón tiếp lúc họ đến”
“Tại sao?” Miley nheo mắt lại “Họ là bạn bè ưa nhờ vả của bố,
đâu phải của con”
Tish tuyệt bọng đánh mắt sang chồng đang ngồi bên kia bàn. Ông
Billy vẫn dán mắt vào tờ tạp chí.
“Thôi nào,họ sẽ sớm là bạn của con thôi”Tish nói.”Thứ Ba này
Debbie cũng sẽ bắt đầu vào lớp bảy ,vậy nên tụi con chắc sẽ có nhiều thứ để nói
với nhau lắm đấy”
“Gì ạ?Ví dụ như toán ạ?” Miley cáu kỉnh
“Bất cứ lúc nào con cũng có thể rủ con bé tham gia các kế hoạch
của con”Tish gợi ý.”Lúc đó tụi con sẽ chẳng bỏ lỡ gì cả”
‘Không thể nào”Miley lắc đầu”Tụi con đã lên lịch hẹn nhiều
tuần nay rồi.Tụi con không thể đơn giản chỉ là gọi tới spa rồi nhét thêm một người
nữa vào phút chót”Miley quay đi.”Mà tụi con cũng không muốn thế”nó nói thầm.
“Quyết định thế nhé”Tish nói”Trưa mai bà Inez sẽ dọn bữa trưa
ra bàn ăn lúc 1 giờ 15. Đừng có trễ”
Miley quay người rồi giậm chân đi ra khỏi bếp.Mate,con chó lông
trắng của nó,chạy vọt qua sàn nhà,cố theo kịp mà không đến quá gần đôi giày cao
gót 7 phân chết người của Miley. Đến cầu thang,Miley cúi xuống đưa một tay nhấc
con chó lên.
Mọi lần nó vẫn tháo giày cao gót ra trước khi lên cầu thang để
giữ được “bề mặt bong loáng mịn màng của gỗ”.Nhưng trong tình huống này,nó quyết
định cứ để nguyên thế.Mỗi bước chân làm xước mặt cầu thang gỗ sẽ bắt mẹ nó “trả
giá” cho chuyện huỷ hoại kế hoách ngày Quốc tế Lao động của nó cùng ba đứa bạn
thân nhất.
Lên đến tầng 2,Miley đá bật đôi giày ra và bước chân trần
qua tấm thảm nhung lông thẳng vào phòng ngủ.Rồi đóng sầm cửa lại sau lưng.
“Không sập cửa!”Giọng bà Tish phát ra từ hệ thống liên lạc nội
bộ.Miley nhìn cái loa trắng cạnh giường trợn mắt.
Mọi thứ trong phòng nó đều màu trắng:chiếc ghế dài bọc da đặt
cạnh cửa sổ lồi,tấm thản da cừu,những bức tường gạch sơn,chục cánh hoa uất kim
hương tươi thắm,chả chiếc Macbook màn hình phẳng của nó nữa.Bọn bạn nó gọi là
IPad.Nó đã thiết kế căn phòng như thế sau khi được ở trong một phòng khách sạn
siêu hạng sang trọng tại Mondrian,Los Angeles.Màu duy nhất trong phòng khách sạn
khổng lồ đó là màu của trái táo xanh trang trí đặt giữa bàn cà phê bằng đá cẩm
thạch trắng.Nó thích mọi thứ trông thật trang nhã và ngăn nắp.
Nhưng chỉ mới đây thôi nó đọc trong một tờ tạp chí lá cải của
Anh rằng màu tía mới là màu chính thức của hoàng tộc. Điều này giải thích cho mấy
tấm khăn trải giường Calvin tím nhạt mới tinh trên giường nó.Nó đang hi vọng
mua them đồ “màu của nữ hoàng” trong trận mua sắm thả dàn vào ngày Quốc tế Lao động,nhưng
nó đã chẳng còn một lựa chọn nào nữa.
Miley nhấc bổng con chó lên để có thể nhìn thẳng vào mắt nó”Mate,nói
với tao là chuyện này không phải đang xảy ra đi”
Mate chớp mắt.
“Bỏ lỡ cơ hội ngày mai có thể sẽ kìm hãm các mỗi giao lưu xã
hội của tao từ giờ đến cuối năm”
Miley nói.
Mate liếm cái cổ tay gầy của Miley,nó khoái mùi vị nước hoa
Chanel số 19.
“Tất cả tụi nó sẽ có hang đống chuyện đùa mới tinh của nhóm
mà tao thậm chí còn không nghe được.Tao sẽ phải mỉm cười như một người lịch thiệp
khi chúng nó cười bảo ‘Ôi,lẽ ra cậu phải
ở đó’.Miley lắc đầu quầy quậy như thể tâm trí nó là cái bảng Etch A Sketch có
thể xoá sạch những ý nghĩ mà nó không thích.
“Và mày biết không?Taylor
sẽ mua mấy cây kẻ môi YSL mà tao đã tick mua trong tờ Lucky”nó nói.”Và mày muốn
biết tại sao chuyện này lại xảy ra không?”Miley nói tiếp.Nó không đợi Mate phản
ứng.”Tất cả là để tao gặp một con bé nào đó ở Orlando,mà nó sẽ ở đây những một năm. Ý tao là,khẩn cấp gì chứ?Nó có đi
mất ngay đâu!”Miley ngừng lại và lục tìm trong óc một lời giải thích hợp lý..”Dĩ
nhiên trừ khi nó mắc một căn bệnh hiểm nghèo”
Mate sủa ăng ẳng
“Mà nếu nó có mắc thật…”Miley thở dài dánh sượt.”Thì sao lại
liên quan đến tao chứ?”
Miley xé vụn tờ lịch trình nó đã lên kế hoạch từng li từng tí
các thứ cho bọn bạn trong ngày làm đẹp của cả đám.Nó đứng trước thùng rác và để
những mảnh vun giấy rơi qua những kẽ tay như bôg tuyết.Nó còn thấy những từ như
phun rám nắng,tỉa lông mày,hương thơm(chữ
liệu pháp bị xé mất rồi),chữ Bergdorf thì vẫn giữ nguyên.
Miley nằm vật ra giường,với tay về phía chiếc bàn cạnh đầu
giường.Nó chộp lấy IPhone và bấm phím tắt số “1”. Đứa con gái ở đầu dây bên kia
bắt máy ngay sao tiếng reng đầu tiên.
“Chàoooo”Selena nói
“Chờ chút tớ gọi Taylor”Miley
nói
“Okay”
Miley bấm số “2” và phím Send.
“Tay?”
“Ừ”
“Chờ chút,tớ gọi Demi”
Miley bấm số “3”
“Chào,Miles”Demi nói
“Chào,Selena và Taylor
cũng ở đây này”Miley nói
“Chuyện gì vậy?”Demi hỏi.Giọng nó nghe có vẻ căng thẳng,như
thể sắp bị buộc tội một điều gì đó không phải do nó làm.
“Ngày mai tớ không đi với bọn cậu được”Miley nói
“Ừ,phải rồi”Taylor
xì một tiếng
“Không,tớ nói nghiêm túc.Các cậu không thể nào tin nổi chuyện
này đâu,nhưng tớ phải…”Miley ngập ngừng cân nhắc lời tiếp theo “Tớ bị cúm” câu
này nghe như “tớ bẹ cám”
“Ôi chúa ơi,giọng cậu kinh quá”Demi nói.
“Ừ,có lẽ bọn tớ cũng không nên đi”Taylor đề nghị.”Thay vì thế bọn tớ có thể qua
chăm sóc cậu”Taylor
đề nghị.
“Cái gì?Không đi á?”Selena cắt ngang.” Ý tớ là,Miley,chính xác
thì cậu bị sao nào?Biết đâu bọn tớ có thể giúp”
“Sốt. Đau đầu.Nghịt mũi,các cậu biết đấy,như thường lệ.”Miley
đế vào một cái sịt mũi khác và “khậc,khậc” để tạo ấn tượng.
“Taylor
nói đúng đó,tụi mình sẽ cứu cậu”Demi nói.”Sẽ chẳng như khi có cậu đi cùng đâu.Ai
sẽ túm tay tớ khi nhổ lông mày?”
“Rồi ai sẽ cho tớ biết nếu tớ trông phì nhiêu lúc thử đồ?”
“Cái Gương”Selena nói.
Demi thốt ra tiếng cười khùng khục lạnh lung cáu bẳn trứ
danh của nó.
“Miley,làm ơn đừng để tớ một mình với tụi nó đi mà”Taylor đùa
Nó cười khuây khoả.Bọn bạn muốn nó đi cùng.Tụi nó cần nó ở bên.Và chỉ có điều đó ,luôn luôn
thế,là quan trọng.Nhưng nó cũng biết chúng có thể mau đổi ý thế nào.
“Các cậu đi hết đi.Nhưng tớ muốn nghe tất tần tật mọi chuyện
xảy ra”Trong giây lát,Miley quên khuấy cái giọng bệnh tật của mình.”Từng chi tiết
một”
Miley Cyrus-Tóc nâu óng ả,nụ cười trắng sáng,là nhóm-trưởng-không-thể-chối-cãi
của nhóm bạn huyền thoại và cũng là thủ lĩnh kiêu hãnh của bọn bạn cùng trường
bán trú Octavian,New York.Cô biết rõ bạn sẽ sẵn sàng đổi bất cứ thứ gì để được
giống cô.
Taylor Swift-Phó nhóm của Miley,luôn xum xoe làm
vừa lòng trưởng nhóm,con gái của Alison Swift(e chế tên :D)-MC chương trình buổi
sáng The Daily Grind yêu thích của các bà nội trợ,kẻ khởi xướng ý tưởng mở công
ty trang điểm cho nhóm của Demi.
Selena Gomez-Láu lỉnh,xinh đẹp,dễ dàng thoát
khỏi rađa kiểm soát của các bậc phụ huynh.Ước ao ngày nào đó chiếm được vị trí
của Miley.Có thể lắm chứ!
Demi Lovato-Thông minh,cần cù,và sẽ công kích bạn té tát
khiến bạn chưa kịp cãi về "Tóc mới của tớ không xấu!" thì đã oà khóc.
Deb (em xin lỗi Deb)-Cô bé mới đến từ Florida đi giày
Keds,diện quần Jean Gap 2 năm chưa chịu bỏ,là Kẻ-thua-cuộc-hết-thuốc-chữa trong
mắt Miley.Tương lai của Deb có lẽ còn tệ hơn cả hàng nhái Prada bỏ đi.Nhưng với
chút may mắn và ý đồ,biết đâu Deb có thể toả hương như nước hoa Channel số 19….
Vanessa Hudgens:Người mà Debbie cho là mình có thể dựa vào
nhất(vì có mỗi Van là tốt với Deb thôi mà )
Jason Dolley:Mối tình đầu của Miley,là an hem cùng mẹ khác
cha với Vanessa :))
Chelsea Staub:Bạn gái của Jason Dolley
Biệt thự nhà Cyrus
Trong bếp
10
giờ 49 tối
31 tháng 8
“Miley,bỏ cái vẻ mặt bối rối ấy đi”,bà Tish,mẹ của Miley nói.”Rất
đơn giản thôi-con sẽ không đi đâu hết”
Miley Cyrus cứ búng lách tách cái chuông bé xíu cài lủng lẳng
trên chiếc lắc tay bằng vàng của nó.Những tiếng lanh canh là âm thanh duy nhất
nó có thể tạo ra,dĩ nhiên trừ khi nó muốn bị bà mẹ lịch sự đến khó chịu của mình
kết tội là “cắt ngang”,mà nó thì không muốn thế.Nó chỉ muốn thắng cuộc tranh luận
với mẹ nó.
“Nhưng con đã có kế hoạch, và nếu con phá hỏng thì thật khiếm nhã. “Miley nói “Đúng không ạ? Ý
con là,chẳng phải mẹ vẫn luôn bảo con ‘tôn trọng những cam kết của mẹ’ hay
sao?”Nó dung ngón tay làm động tác đóng mở ngoặc câu trích dẫn để nhắc mẹ chính
bà mới là người đưa ra quy tắc trước tiên.
Miley nhìn sang chỗ bố, ông Billy,tìm hậu thuẫn,nhưng ông chỉ
nhấp trà và tiếp tục đọc tờ tạp chí Westchester
số mới nhất.
“Mẹ đã nói chuyện này với con nhiều tuần trước rồi”bà Tish
nhắc.Bà nói chậm và phát âm từng chữ một,hệt như kiểu bà nói với Inez,bà giúp
việc sống trong nhà của họ.”Bố con là bạn than với bác Tisdale từ hồi đại học.Gia
đình họ lặn lội từ Florida đến Westchester này để bác Tisdale làm việc cho bố.Và trong lúc
chờ tìm được nhà,họ sẽ sống trong nhà khách nhà mình.Và vì là con gái của bố mẹ,con
phải có mặt để đón tiếp lúc họ đến”
“Tại sao?” Miley nheo mắt lại “Họ là bạn bè ưa nhờ vả của bố,
đâu phải của con”
Tish tuyệt bọng đánh mắt sang chồng đang ngồi bên kia bàn. Ông
Billy vẫn dán mắt vào tờ tạp chí.
“Thôi nào,họ sẽ sớm là bạn của con thôi”Tish nói.”Thứ Ba này
Debbie cũng sẽ bắt đầu vào lớp bảy ,vậy nên tụi con chắc sẽ có nhiều thứ để nói
với nhau lắm đấy”
“Gì ạ?Ví dụ như toán ạ?” Miley cáu kỉnh
“Bất cứ lúc nào con cũng có thể rủ con bé tham gia các kế hoạch
của con”Tish gợi ý.”Lúc đó tụi con sẽ chẳng bỏ lỡ gì cả”
‘Không thể nào”Miley lắc đầu”Tụi con đã lên lịch hẹn nhiều
tuần nay rồi.Tụi con không thể đơn giản chỉ là gọi tới spa rồi nhét thêm một người
nữa vào phút chót”Miley quay đi.”Mà tụi con cũng không muốn thế”nó nói thầm.
“Quyết định thế nhé”Tish nói”Trưa mai bà Inez sẽ dọn bữa trưa
ra bàn ăn lúc 1 giờ 15. Đừng có trễ”
Miley quay người rồi giậm chân đi ra khỏi bếp.Mate,con chó lông
trắng của nó,chạy vọt qua sàn nhà,cố theo kịp mà không đến quá gần đôi giày cao
gót 7 phân chết người của Miley. Đến cầu thang,Miley cúi xuống đưa một tay nhấc
con chó lên.
Mọi lần nó vẫn tháo giày cao gót ra trước khi lên cầu thang để
giữ được “bề mặt bong loáng mịn màng của gỗ”.Nhưng trong tình huống này,nó quyết
định cứ để nguyên thế.Mỗi bước chân làm xước mặt cầu thang gỗ sẽ bắt mẹ nó “trả
giá” cho chuyện huỷ hoại kế hoách ngày Quốc tế Lao động của nó cùng ba đứa bạn
thân nhất.
Lên đến tầng 2,Miley đá bật đôi giày ra và bước chân trần
qua tấm thảm nhung lông thẳng vào phòng ngủ.Rồi đóng sầm cửa lại sau lưng.
“Không sập cửa!”Giọng bà Tish phát ra từ hệ thống liên lạc nội
bộ.Miley nhìn cái loa trắng cạnh giường trợn mắt.
Mọi thứ trong phòng nó đều màu trắng:chiếc ghế dài bọc da đặt
cạnh cửa sổ lồi,tấm thản da cừu,những bức tường gạch sơn,chục cánh hoa uất kim
hương tươi thắm,chả chiếc Macbook màn hình phẳng của nó nữa.Bọn bạn nó gọi là
IPad.Nó đã thiết kế căn phòng như thế sau khi được ở trong một phòng khách sạn
siêu hạng sang trọng tại Mondrian,Los Angeles.Màu duy nhất trong phòng khách sạn
khổng lồ đó là màu của trái táo xanh trang trí đặt giữa bàn cà phê bằng đá cẩm
thạch trắng.Nó thích mọi thứ trông thật trang nhã và ngăn nắp.
Nhưng chỉ mới đây thôi nó đọc trong một tờ tạp chí lá cải của
Anh rằng màu tía mới là màu chính thức của hoàng tộc. Điều này giải thích cho mấy
tấm khăn trải giường Calvin tím nhạt mới tinh trên giường nó.Nó đang hi vọng
mua them đồ “màu của nữ hoàng” trong trận mua sắm thả dàn vào ngày Quốc tế Lao động,nhưng
nó đã chẳng còn một lựa chọn nào nữa.
Miley nhấc bổng con chó lên để có thể nhìn thẳng vào mắt nó”Mate,nói
với tao là chuyện này không phải đang xảy ra đi”
Mate chớp mắt.
“Bỏ lỡ cơ hội ngày mai có thể sẽ kìm hãm các mỗi giao lưu xã
hội của tao từ giờ đến cuối năm”
Miley nói.
Mate liếm cái cổ tay gầy của Miley,nó khoái mùi vị nước hoa
Chanel số 19.
“Tất cả tụi nó sẽ có hang đống chuyện đùa mới tinh của nhóm
mà tao thậm chí còn không nghe được.Tao sẽ phải mỉm cười như một người lịch thiệp
khi chúng nó cười bảo ‘Ôi,lẽ ra cậu phải
ở đó’.Miley lắc đầu quầy quậy như thể tâm trí nó là cái bảng Etch A Sketch có
thể xoá sạch những ý nghĩ mà nó không thích.
“Và mày biết không?Taylor
sẽ mua mấy cây kẻ môi YSL mà tao đã tick mua trong tờ Lucky”nó nói.”Và mày muốn
biết tại sao chuyện này lại xảy ra không?”Miley nói tiếp.Nó không đợi Mate phản
ứng.”Tất cả là để tao gặp một con bé nào đó ở Orlando,mà nó sẽ ở đây những một năm. Ý tao là,khẩn cấp gì chứ?Nó có đi
mất ngay đâu!”Miley ngừng lại và lục tìm trong óc một lời giải thích hợp lý..”Dĩ
nhiên trừ khi nó mắc một căn bệnh hiểm nghèo”
Mate sủa ăng ẳng
“Mà nếu nó có mắc thật…”Miley thở dài dánh sượt.”Thì sao lại
liên quan đến tao chứ?”
Miley xé vụn tờ lịch trình nó đã lên kế hoạch từng li từng tí
các thứ cho bọn bạn trong ngày làm đẹp của cả đám.Nó đứng trước thùng rác và để
những mảnh vun giấy rơi qua những kẽ tay như bôg tuyết.Nó còn thấy những từ như
phun rám nắng,tỉa lông mày,hương thơm(chữ
liệu pháp bị xé mất rồi),chữ Bergdorf thì vẫn giữ nguyên.
Miley nằm vật ra giường,với tay về phía chiếc bàn cạnh đầu
giường.Nó chộp lấy IPhone và bấm phím tắt số “1”. Đứa con gái ở đầu dây bên kia
bắt máy ngay sao tiếng reng đầu tiên.
“Chàoooo”Selena nói
“Chờ chút tớ gọi Taylor”Miley
nói
“Okay”
Miley bấm số “2” và phím Send.
“Tay?”
“Ừ”
“Chờ chút,tớ gọi Demi”
Miley bấm số “3”
“Chào,Miles”Demi nói
“Chào,Selena và Taylor
cũng ở đây này”Miley nói
“Chuyện gì vậy?”Demi hỏi.Giọng nó nghe có vẻ căng thẳng,như
thể sắp bị buộc tội một điều gì đó không phải do nó làm.
“Ngày mai tớ không đi với bọn cậu được”Miley nói
“Ừ,phải rồi”Taylor
xì một tiếng
“Không,tớ nói nghiêm túc.Các cậu không thể nào tin nổi chuyện
này đâu,nhưng tớ phải…”Miley ngập ngừng cân nhắc lời tiếp theo “Tớ bị cúm” câu
này nghe như “tớ bẹ cám”
“Ôi chúa ơi,giọng cậu kinh quá”Demi nói.
“Ừ,có lẽ bọn tớ cũng không nên đi”Taylor đề nghị.”Thay vì thế bọn tớ có thể qua
chăm sóc cậu”Taylor
đề nghị.
“Cái gì?Không đi á?”Selena cắt ngang.” Ý tớ là,Miley,chính xác
thì cậu bị sao nào?Biết đâu bọn tớ có thể giúp”
“Sốt. Đau đầu.Nghịt mũi,các cậu biết đấy,như thường lệ.”Miley
đế vào một cái sịt mũi khác và “khậc,khậc” để tạo ấn tượng.
“Taylor
nói đúng đó,tụi mình sẽ cứu cậu”Demi nói.”Sẽ chẳng như khi có cậu đi cùng đâu.Ai
sẽ túm tay tớ khi nhổ lông mày?”
“Rồi ai sẽ cho tớ biết nếu tớ trông phì nhiêu lúc thử đồ?”
“Cái Gương”Selena nói.
Demi thốt ra tiếng cười khùng khục lạnh lung cáu bẳn trứ
danh của nó.
“Miley,làm ơn đừng để tớ một mình với tụi nó đi mà”Taylor đùa
Nó cười khuây khoả.Bọn bạn muốn nó đi cùng.Tụi nó cần nó ở bên.Và chỉ có điều đó ,luôn luôn
thế,là quan trọng.Nhưng nó cũng biết chúng có thể mau đổi ý thế nào.
“Các cậu đi hết đi.Nhưng tớ muốn nghe tất tần tật mọi chuyện
xảy ra”Trong giây lát,Miley quên khuấy cái giọng bệnh tật của mình.”Từng chi tiết
một”
Alicia†Rivers- Nice Member
- Special :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 264
Ca$h : 54316
Đến từ : ♥µŋdεrℓαŋd♥
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Tem!!!, fic hay quá stella
Kin•Can't•Be•Tamed- Administrator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1307
Ca$h : 440325
Đến từ : Hollywood
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
wa' hay
ko có Ash :((
ko có Ash :((
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
hay lắm stella
thých fic này, mil,sel,tay w' dem đều là bạn!!
có cả jason dolley n~ !! haha !! thých nhất a này lun ý
tks stella kái nè
thých fic này, mil,sel,tay w' dem đều là bạn!!
có cả jason dolley n~ !! haha !! thých nhất a này lun ý
tks stella kái nè
min- Perfect Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1061
Ca$h : 100894
Đến từ : Washington City (WC)
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Fic hay quá
Nhưng có vài chỗ Jess ko hỉu
Bạn vít nhìu từ hơi bị cao siêu nên Jess ko hỉu lắm
Nhưng có vài chỗ Jess ko hỉu
Bạn vít nhìu từ hơi bị cao siêu nên Jess ko hỉu lắm
Jessica Baby- Good Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 374
Ca$h : 132327
Đến từ : TP.HCM
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Fic hay qua
midumidu- New Member
- Giới tính :
Tổng số bài gửi : 11
Ca$h : 53488
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
dàn dvien^ perfect
Suna- Perfect Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1097
Ca$h : 167181
Đến từ : tr0g bụng mẹ
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Chap II
Bonus casting:
Frankie-em trai của Debbie
Biệt thự nhà Cyrus
Đầu cầu thang
1 giờ 10 trưa
1 tháng 9
Chẳng may là gia đình Ryan lại đến rất đúng giờ.Khi chuông cửa reo,Miley nấp
mình sau lan can trên tầng hai dõi nhìn xuống.Bố mẹ nó vây quanh đứa con gái nhà
Ryan,Debbi “Debbie!Cháu
đã trở thành cô gái quyến rũ thế này rồi cơ đấy" ông Cyrus nói.Ông quay
sang vợ "Con bé trông giống ai nhỉ?"
Miley chồm tới trước để lén nhìn gần hơn,nhưng họ đã bắt đầu bước tới
phòng ăn.
"Gwyneth Paltrow!" bà nói lớn.Miley nghe thấy tiếng mẹ mình như
giọng một thí sinh quá kích động trong một chương trình giải trí.
"Cô con gái lộng lẫy của anh chị đi đâu rồi?" tiếng một người
đàn ông hỏi.Miley cho rằng đó là ông Ryan.
"Hỏi hay đấy" mẹ Miley nói.
Miley đứng lên và nhón chân đi vào phòng tắm để ngắm nghía lại lần cuối bộ cánh
"ấn tượng ban đầu" của mình.Nó không định bạn bè gì với Debbie cả
nhưng vẫn phải nghĩ con bé này biết nó thiếu cái gì.Miley nhìn lại phía sau
chiếc quần túi xa tanh xem có thấy đường lằn quần lót không rồi kiểm tra lại
cái khăn quàng cổ Hermés màu trắng(làn dây lưng,dĩ nhiên rồi) để chắc chắn là
cái nơ nằm thẳng bên hông.Chiếc áo len cashmere ba lỗ màu trắng không dính lông
chó,còn đôi mắt màu xanh ngọc của nó trông sáng trong.Sẽ chẳng ai biết được là
nó đã khóc đến ngủ thiếp đi đêm hôm qua.
“Miley,gia đình Ryan đến rồi con”mẹ nó thôg báo qua hệ thống
liên lạc
“Vâng”Miley nói vào loa.Nó quệt một lớp son bóng trong suốt
lên môi,phẩy nhẹ mái tóc một cái nữa rồi đi xuống phòng ăn
“Cô bé đây rồi” Bà Judi Ryan cười toét miệng đến độ hai chóp
má phinh phính của bà gần chấm đến mắt.
“Miley!” ông Jay Ryan dang hai tay ra để ôm nó.Miley nhìn lại
ông vẻ vô cảm.
“Chào”Miley nói.Nó nhấc bàn tay phải kia lên,xoay xoay từ bên
này qua bên kia,y như một nữ hoàng.
Ông Billy bước vòng qua cái bàn gỗ sồi dài và quàng tay
quanh con gái.
“Miley,Jay là ông bạn già nhất của bố.”Billy nói
“Chờ chút,mình sẽ không đưa chuyện tuổi tác vào đây đâu đấy”
ông Jay đùa.
Mọi người cười ồ lên,trừ Miley.Nó liếc nhìn Debbie rồi quay
ngay đi chỗ khác.Dù chỉ quan sát chớp nhoáng Miley cũng phát hiện thấy con bé mặc
một bộ áo liền quần, đi giày Keds trắng,và có mái tóc vàng thẳng đuột ngang trán.Nó
trông như diễn viên trong phim Barney and
Friends chỉ dành cho bọn mẫu giáo vậy.
Rồi nó nhìn sang phía bên phải Debbie và thấy Frankie ,thằng
em mười tuổi của Debbie, đang chọc mấy ngón tay mũm mĩm ngắn ngủn vào tai con
Mate.
“Đó là chó của tôi,không phải găng tay bong chày”Miley quát.
“Frank, để tai con chó được yên nào” ông Jay cười toe toét.
“Bỏ quá cho em trai tớ”Debbie giọng tử tế.’Tớ là Debbie,người
bình thường trong gia đình”.Nó chìa tay ra bắt.Miley nắm lấy và siết chặt đến độ
khiến Debbie ngượng nghịu cười và vặn người cố nới lỏng tay.
Tay Debbie đeo đầy những chiếc vòng mà hẳn nhiên là đồ tự làm.Một
số được kết từ hạt màu,những cái khác được tết bằng dây.
“Cậu không sao chứ?”Miley hỏi.Nó nhướng mày và hất nhẹ đầu
sang bên,như thể không biết tại sao Debbie lại ngượng nghịu đến thế.
Bà Tish vỗ tay 1 tiếng.” Được rồi.Nào,sao mình không ngồi xuống?”bà
nói.”Jay và Judi có thể ngồi đằng kia bên trái Billy”Tish chỉ.Miley để ý thấy
những chiếc nhẫn kim cương của mẹ xoay mặt vào trong,Miley biết điều đó nghĩa là
gia đình Ryan không có nhiều tiền.Tish luôn làm thế khi bà không muốn những người
“kém may mắn hơn” cảm thấy không thoải mái.
“Miley,sao con không ngồi đằng kia,kế bên Debbie”Tish nói
Miley ngồi xuống,tránh chạm ánh mắt mẹ.Nó cũng có một vài ý
kiến riêng về việc mẹ nó nên ngồi đâu.
Khi thức ăn đã được dọn lên và nhân mọi người không để ý,Miley
lấy cái Iphone ra đưa xuống gầm bàn. Đầu nó ngẩng lên trong khi mấy ngón tay đang
bấm tin nhắn.
MILEY: BỌN CẬU CÓ
ĐÓ KHÔNG?
SELENA:CÓ
MILEY:????BỌN CẬU
ĐANG LÀM GÌ?
SELENA:DEMI ĐANG
KHÓC.
KHÔNG
ĐỂ CHO SVETLÂN NHỔ BÊN LÔNG MÀY CÒN LẠI.
MILEY:MUỐN TỚ NÓI
VỚI NÓ KHÔNG?
Miley cầm nĩa di di một cái tai nấm nhồi trên đĩa trong khi
chờ Selena trả lời.
SELENA:BYE NHÉ.CẢM
THẤY KHÁ HƠN RỒI
Tim Miley bắt đầu đập nhanh.Nó có thể hình dung ra cảnh lũ bạn
đang xúm quanh Demi trong phòng nhổ lông mày xíu xiu của Svetlân mà cười nắc nẻ,cố
thuyết phục để Demi không bước ra đường với cặp lông mày lệch nhau.
Trò đùa của một số nhóm.
Dù sao thì Miley cũng quyết định gửi tin nhắn cho Demi.Nó muốn
là người thuyết phục Demi chịu đau để Svetlana có thể làm xong công việc của mình.
MILEY:CAN ĐẢM LÊN.
ĐAU MỚI ĐẸP :)
Nó liếc xuống trong tích tắc để chắc chắn là cái mặt cười được
đặt đúng vị trí rồi mới bấm nút gửi đi.
‘Miley,không dung điện thoại ở bàn ăn”bà Tish nói.
“Sao cơ ạ?”Miley giả bộ
“Sao con không dẫn Debbie lên lầu và cho bạn xem phòng con?”Tish
gợi ý
“Được ạ”Miley liếc xuống chiếc IPhone,nhưng rõ là Demi bận đến
mức không nhắn lại được.Miley thở dài và mím môi.
Bonus casting:
Frankie-em trai của Debbie
Biệt thự nhà Cyrus
Đầu cầu thang
1 giờ 10 trưa
1 tháng 9
Chẳng may là gia đình Ryan lại đến rất đúng giờ.Khi chuông cửa reo,Miley nấp
mình sau lan can trên tầng hai dõi nhìn xuống.Bố mẹ nó vây quanh đứa con gái nhà
Ryan,Debbi “Debbie!Cháu
đã trở thành cô gái quyến rũ thế này rồi cơ đấy" ông Cyrus nói.Ông quay
sang vợ "Con bé trông giống ai nhỉ?"
Miley chồm tới trước để lén nhìn gần hơn,nhưng họ đã bắt đầu bước tới
phòng ăn.
"Gwyneth Paltrow!" bà nói lớn.Miley nghe thấy tiếng mẹ mình như
giọng một thí sinh quá kích động trong một chương trình giải trí.
"Cô con gái lộng lẫy của anh chị đi đâu rồi?" tiếng một người
đàn ông hỏi.Miley cho rằng đó là ông Ryan.
"Hỏi hay đấy" mẹ Miley nói.
Miley đứng lên và nhón chân đi vào phòng tắm để ngắm nghía lại lần cuối bộ cánh
"ấn tượng ban đầu" của mình.Nó không định bạn bè gì với Debbie cả
nhưng vẫn phải nghĩ con bé này biết nó thiếu cái gì.Miley nhìn lại phía sau
chiếc quần túi xa tanh xem có thấy đường lằn quần lót không rồi kiểm tra lại
cái khăn quàng cổ Hermés màu trắng(làn dây lưng,dĩ nhiên rồi) để chắc chắn là
cái nơ nằm thẳng bên hông.Chiếc áo len cashmere ba lỗ màu trắng không dính lông
chó,còn đôi mắt màu xanh ngọc của nó trông sáng trong.Sẽ chẳng ai biết được là
nó đã khóc đến ngủ thiếp đi đêm hôm qua.
“Miley,gia đình Ryan đến rồi con”mẹ nó thôg báo qua hệ thống
liên lạc
“Vâng”Miley nói vào loa.Nó quệt một lớp son bóng trong suốt
lên môi,phẩy nhẹ mái tóc một cái nữa rồi đi xuống phòng ăn
“Cô bé đây rồi” Bà Judi Ryan cười toét miệng đến độ hai chóp
má phinh phính của bà gần chấm đến mắt.
“Miley!” ông Jay Ryan dang hai tay ra để ôm nó.Miley nhìn lại
ông vẻ vô cảm.
“Chào”Miley nói.Nó nhấc bàn tay phải kia lên,xoay xoay từ bên
này qua bên kia,y như một nữ hoàng.
Ông Billy bước vòng qua cái bàn gỗ sồi dài và quàng tay
quanh con gái.
“Miley,Jay là ông bạn già nhất của bố.”Billy nói
“Chờ chút,mình sẽ không đưa chuyện tuổi tác vào đây đâu đấy”
ông Jay đùa.
Mọi người cười ồ lên,trừ Miley.Nó liếc nhìn Debbie rồi quay
ngay đi chỗ khác.Dù chỉ quan sát chớp nhoáng Miley cũng phát hiện thấy con bé mặc
một bộ áo liền quần, đi giày Keds trắng,và có mái tóc vàng thẳng đuột ngang trán.Nó
trông như diễn viên trong phim Barney and
Friends chỉ dành cho bọn mẫu giáo vậy.
Rồi nó nhìn sang phía bên phải Debbie và thấy Frankie ,thằng
em mười tuổi của Debbie, đang chọc mấy ngón tay mũm mĩm ngắn ngủn vào tai con
Mate.
“Đó là chó của tôi,không phải găng tay bong chày”Miley quát.
“Frank, để tai con chó được yên nào” ông Jay cười toe toét.
“Bỏ quá cho em trai tớ”Debbie giọng tử tế.’Tớ là Debbie,người
bình thường trong gia đình”.Nó chìa tay ra bắt.Miley nắm lấy và siết chặt đến độ
khiến Debbie ngượng nghịu cười và vặn người cố nới lỏng tay.
Tay Debbie đeo đầy những chiếc vòng mà hẳn nhiên là đồ tự làm.Một
số được kết từ hạt màu,những cái khác được tết bằng dây.
“Cậu không sao chứ?”Miley hỏi.Nó nhướng mày và hất nhẹ đầu
sang bên,như thể không biết tại sao Debbie lại ngượng nghịu đến thế.
Bà Tish vỗ tay 1 tiếng.” Được rồi.Nào,sao mình không ngồi xuống?”bà
nói.”Jay và Judi có thể ngồi đằng kia bên trái Billy”Tish chỉ.Miley để ý thấy
những chiếc nhẫn kim cương của mẹ xoay mặt vào trong,Miley biết điều đó nghĩa là
gia đình Ryan không có nhiều tiền.Tish luôn làm thế khi bà không muốn những người
“kém may mắn hơn” cảm thấy không thoải mái.
“Miley,sao con không ngồi đằng kia,kế bên Debbie”Tish nói
Miley ngồi xuống,tránh chạm ánh mắt mẹ.Nó cũng có một vài ý
kiến riêng về việc mẹ nó nên ngồi đâu.
Khi thức ăn đã được dọn lên và nhân mọi người không để ý,Miley
lấy cái Iphone ra đưa xuống gầm bàn. Đầu nó ngẩng lên trong khi mấy ngón tay đang
bấm tin nhắn.
MILEY: BỌN CẬU CÓ
ĐÓ KHÔNG?
SELENA:CÓ
MILEY:????BỌN CẬU
ĐANG LÀM GÌ?
SELENA:DEMI ĐANG
KHÓC.
KHÔNG
ĐỂ CHO SVETLÂN NHỔ BÊN LÔNG MÀY CÒN LẠI.
MILEY:MUỐN TỚ NÓI
VỚI NÓ KHÔNG?
Miley cầm nĩa di di một cái tai nấm nhồi trên đĩa trong khi
chờ Selena trả lời.
SELENA:BYE NHÉ.CẢM
THẤY KHÁ HƠN RỒI
Tim Miley bắt đầu đập nhanh.Nó có thể hình dung ra cảnh lũ bạn
đang xúm quanh Demi trong phòng nhổ lông mày xíu xiu của Svetlân mà cười nắc nẻ,cố
thuyết phục để Demi không bước ra đường với cặp lông mày lệch nhau.
Trò đùa của một số nhóm.
Dù sao thì Miley cũng quyết định gửi tin nhắn cho Demi.Nó muốn
là người thuyết phục Demi chịu đau để Svetlana có thể làm xong công việc của mình.
MILEY:CAN ĐẢM LÊN.
ĐAU MỚI ĐẸP :)
Nó liếc xuống trong tích tắc để chắc chắn là cái mặt cười được
đặt đúng vị trí rồi mới bấm nút gửi đi.
‘Miley,không dung điện thoại ở bàn ăn”bà Tish nói.
“Sao cơ ạ?”Miley giả bộ
“Sao con không dẫn Debbie lên lầu và cho bạn xem phòng con?”Tish
gợi ý
“Được ạ”Miley liếc xuống chiếc IPhone,nhưng rõ là Demi bận đến
mức không nhắn lại được.Miley thở dài và mím môi.
Alicia†Rivers- Nice Member
- Special :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 264
Ca$h : 54316
Đến từ : ♥µŋdεrℓαŋd♥
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Fic hay ghê. Nhưng moà hơi ít ảnh
Chồng Mario Maurer- Administrator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2260
Ca$h : 130180
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
chap hay lắm stella !
min- Perfect Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1061
Ca$h : 100894
Đến từ : Washington City (WC)
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
uh , anh? ít wa' , nhưng mừ hay
Suna- Perfect Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1097
Ca$h : 167181
Đến từ : tr0g bụng mẹ
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Biệt thự nhà Cyrus
Phòng ngủ của Miley
2 giờ 25 trưa
1 tháng 9
“Tớ nghe nói West Chester cũng như Beverly Hills của New York
ấy” Debbie nói.Nó đang đứng trước cửa sổ lồi phòng của Miley và nhìn xuống sân
quần vợt,bể bơi và căn nhà khách bằng đá.Cố hết sức tỏ vẻ tự nhiên,nhưng thật tình
Debbie chưa từng đặt chân vào một ngôi nhà riêng nào hoành tráng đến thế này.
“West Chester là cái gì?”Miley
hỏi.Giọng nó nghe có vẻ cực kì bối rối.” Ối,chờ đã, ý cậu là Westchester
hả?”
“Ừ,không phải cái tớ nói sao?”Debbie xoay lưng lại phía cửa
sổ và nhìn Miley.Nó xoắn xoắn mấy chiếc vòng trên tay.
“Tớ không thể tin được là cậu làm mấy cái đó từ hồi nhà trẻ
mà giờ còn đeo vừa”Miley nói.”Chắc cổ tay cậu phải siêu-bé ấy nhỉ”
“Tớ đâu có làm mấy cái này ở nhà trẻ”Giọng Debbie tử tế và
thông cảm vì nó không muốn làm Miley cảm thấy ngốc nghếch vì đã đưa ra cái giả định
buồn cười ấy.”Mấy đứa bạn thân nhất làm cho tớ khi tớ rời Florida đấy”Trông nó thật hãnh diện.”Tụi nó
còn cho tớ cái này để tớ gửi hình trường mới của tớ nữa”Debbie nói tiếp.Nó nhằm
ống kính vào Miley và chụp một bức ảnh.Miley di chuyển người.Debbie nhìn lại bức
ảnh xem có cần chụp lại không.
“Ôi,nó mờ cả”Debbie có vẻ thất vọng
“Tớ chả ngạc nhiên”Miley nói.”Mấy cái máy ảnh đó khá là rởm.
“Này,cậu kiếm đâu ra cô manơcanh tuyệt thế?”Debbie hỏi.Nó đang
nói đến hình người không đầu đứng trên cái bệ kim loại cạnh tủ quần áo của
Miley.
“Mỗi năm đến sinh nhật tớ lại được một cô manơcanh mới”Miley
nói.Giọng nó tỏ vẻ hãnh diện.
“Sao lại mỗi năm?”Debbie hỏi
“Vì tớ lớn lên mà”Miley trợn ngược mắt
“Có khi nào cậu nghĩ giữa đêm hôm nó biến thành người rồi cố
giết cậu không?”Debbie hỏi.Con bé cố nói cho thật khôi hài.
“Không hề”Miley nói.
Debbie nhìn quanh thật nhanh xem có gì mới để nói không rồi
bước tới tấm bảng làm bằng vỏ cây sồi ép treo phía trên bàn của Miley.
“Bọn họ là ai thế?”Debbie để ý thấy mấy đứa con gái trong hình
trông già hơn bạn nó ở nhà nhiều.
“Bạn thân nhất trên đời của tớ”Mily nói.”Bọn tớ thực sự rất
thân”
“Đây là người mẫu hả?”Debbie chỉ vào đứa con gái trông hấp dẫn
có mái tóc đen dài óng ả không thể tưởng.
“Tớ không ngĩ vậy”Miley nói.” Đó là Selena”
Debbie nhận thấy Miley có vẻ chán nản.Cô bé nhìn thấy mấy tấm
hình chụp bốn đứa con gái đang la hét trên tàu lượn siêu tốc,nằm trên mấy cái túi
ngủ bùng nhùng, ăn mặc như mấy cô cao bồi đeo sung.Nó cho là mấy cô mặc trang
phục này trong lễ Halloween vì miệng ai nấy đều có một vệt máu giả nhỏ xuống còn
con Mate thì đội một cái mũ cao bồi và đeo phù hiệu cảnh sát trưởng.Bức hình bọn
nó đứng với ông già Noel ở trung tâm mua sắm khiến Debbie phải bật cười to.
“Tớ không tin được bọn cậu lại làm thế với ông già
Noel”Debbie nói. Ý nó nói đến đôi tai thỏ giả do Miley cụp hai ngón tay giơ ra
phía sau đầu ông già Noel.
Miley không đáp.Nó đang quá mải mê xem tin nhắn trong điện
thoại.
“Mấy cậu có vẻ chơi với nhau vui ghê”Debbie nói.”Tớ nóng
long được gặp hết mọi người”
Miley nhướng mắt như thể nó đang liếc mắt nhìn qua cặp kính
râm
“Tớ thề là cậu sẽ gặp một bọn khác mà cậu sẽ thích chơi cùng
hơn”
“Không chắc”Debbie nói
“Vậy thì chắc chắn cậu phải thử thôi”Miley nói.”Bọn tớ có kiểu
của bọn tớ và có lẽ cậu sẽ cảm thấy kỳ quặc nếu cố nhập bọn.Cậu biết đấy,vì bọn
tớ quen nhau lâu rồi”
“Không sao đâu mà”Debbie cười gượng.Miley đã thôi không chú ý
nữa.
Nghe tiếng điện thoại cạnh giường reo,nó phóng tới như thế đang
chờ một cú điện thoại quan trọng.
“Gì hả mẹ?”Miley tỏ vẻ khó chịu
Debbie tranh thủ nhìn khắp lượt phòng ngủ của Miley.
Mấy ngăn kệ đầy ruy băng và các cúp hạng nhất môn cưỡi ngựa.
Ở giữa là một cái mũ cưỡi ngựa bằng nhung đen cỡ trẻ con và khung ảnh một chú
ngựa con lông trắng.Debbie dán mắt vào cái ảnh mà Miley đang hôn vào má con ngựa.Debbie
nghĩ:Tuyệt!
Trên sàn có một cái giường dành cho chó mô phỏng hình xe trượt
tuyết và cạnh đấy là một cái khác y chang như thế nhưng với kích thước dành cho
người.
Miley ném sầm cái điện thoại không dây xuống chiếc bàn đầu
giường
“Thôi nào,tớ phải đưa cậu đi xem nhà khách”Miley nói
“Được rồi mà,tớ đứng đây cũng có thể nhìn thấy”Debbie chỉ
tay về cửa sổ.”Cậu không fải dẫn tớ đi đâu”
Miley chỉ vào cái điện thoại.”Thực ra,tớ phải làm”
Miley kéo một trong các cánh cửa tủ áo ra và Debbie nhìn thấy
có ít nhất năm mươi đôi giày cất trong những ngăn nhỏ khác nhau.Miley gõ gõ ngón
trỏ lên môi và cân nhắc xem nên chọn đôi nào.Nó nhặt ra một đôi tông mày cam bè
bè hiệu Prada và xỏ chân vào.
“Sao cậu phải thay dép?”Debbie vừa hỏi vừa bóc lớp sơn màu
san hô trên móng tay.”Bộ không phải mình chỉ đi trong sân thôi sao?”
“Ừ,nhưng giày cao gót của tớ sẽ mắc trong cỏ mà hỏng mất”Miley
nhìn xuống chân Debbie.”Tớ cũng đưa cậu một đôi dép cũng được,nhưng nếu đôi đó
dính bùn một chút cũng chẳng sao chứ,phải không?”Miley chỉ vào đôi giày Keds của
Debbie.
Debbie không biết phải trả lời sao nữa
“Không nghĩ thế”Dép của Miley vỗ lép bép vào gót chân nó lúc
tắt đèn rồi bước ra khỏi phòng.
Debbie làm bong một mảng sơn hồng ở móng tay và nhìn nó rơi
xuống tấm thảm trắng của Miley.Thường thì con bé sẽ cúi xuống và nhặt lên,nhưng
lần này nó quyết định để vậy.Nó nghĩ căn phòng có thể có được chút màu sắc.
Phòng ngủ của Miley
2 giờ 25 trưa
1 tháng 9
“Tớ nghe nói West Chester cũng như Beverly Hills của New York
ấy” Debbie nói.Nó đang đứng trước cửa sổ lồi phòng của Miley và nhìn xuống sân
quần vợt,bể bơi và căn nhà khách bằng đá.Cố hết sức tỏ vẻ tự nhiên,nhưng thật tình
Debbie chưa từng đặt chân vào một ngôi nhà riêng nào hoành tráng đến thế này.
“West Chester là cái gì?”Miley
hỏi.Giọng nó nghe có vẻ cực kì bối rối.” Ối,chờ đã, ý cậu là Westchester
hả?”
“Ừ,không phải cái tớ nói sao?”Debbie xoay lưng lại phía cửa
sổ và nhìn Miley.Nó xoắn xoắn mấy chiếc vòng trên tay.
“Tớ không thể tin được là cậu làm mấy cái đó từ hồi nhà trẻ
mà giờ còn đeo vừa”Miley nói.”Chắc cổ tay cậu phải siêu-bé ấy nhỉ”
“Tớ đâu có làm mấy cái này ở nhà trẻ”Giọng Debbie tử tế và
thông cảm vì nó không muốn làm Miley cảm thấy ngốc nghếch vì đã đưa ra cái giả định
buồn cười ấy.”Mấy đứa bạn thân nhất làm cho tớ khi tớ rời Florida đấy”Trông nó thật hãnh diện.”Tụi nó
còn cho tớ cái này để tớ gửi hình trường mới của tớ nữa”Debbie nói tiếp.Nó nhằm
ống kính vào Miley và chụp một bức ảnh.Miley di chuyển người.Debbie nhìn lại bức
ảnh xem có cần chụp lại không.
“Ôi,nó mờ cả”Debbie có vẻ thất vọng
“Tớ chả ngạc nhiên”Miley nói.”Mấy cái máy ảnh đó khá là rởm.
“Này,cậu kiếm đâu ra cô manơcanh tuyệt thế?”Debbie hỏi.Nó đang
nói đến hình người không đầu đứng trên cái bệ kim loại cạnh tủ quần áo của
Miley.
“Mỗi năm đến sinh nhật tớ lại được một cô manơcanh mới”Miley
nói.Giọng nó tỏ vẻ hãnh diện.
“Sao lại mỗi năm?”Debbie hỏi
“Vì tớ lớn lên mà”Miley trợn ngược mắt
“Có khi nào cậu nghĩ giữa đêm hôm nó biến thành người rồi cố
giết cậu không?”Debbie hỏi.Con bé cố nói cho thật khôi hài.
“Không hề”Miley nói.
Debbie nhìn quanh thật nhanh xem có gì mới để nói không rồi
bước tới tấm bảng làm bằng vỏ cây sồi ép treo phía trên bàn của Miley.
“Bọn họ là ai thế?”Debbie để ý thấy mấy đứa con gái trong hình
trông già hơn bạn nó ở nhà nhiều.
“Bạn thân nhất trên đời của tớ”Mily nói.”Bọn tớ thực sự rất
thân”
“Đây là người mẫu hả?”Debbie chỉ vào đứa con gái trông hấp dẫn
có mái tóc đen dài óng ả không thể tưởng.
“Tớ không ngĩ vậy”Miley nói.” Đó là Selena”
Debbie nhận thấy Miley có vẻ chán nản.Cô bé nhìn thấy mấy tấm
hình chụp bốn đứa con gái đang la hét trên tàu lượn siêu tốc,nằm trên mấy cái túi
ngủ bùng nhùng, ăn mặc như mấy cô cao bồi đeo sung.Nó cho là mấy cô mặc trang
phục này trong lễ Halloween vì miệng ai nấy đều có một vệt máu giả nhỏ xuống còn
con Mate thì đội một cái mũ cao bồi và đeo phù hiệu cảnh sát trưởng.Bức hình bọn
nó đứng với ông già Noel ở trung tâm mua sắm khiến Debbie phải bật cười to.
“Tớ không tin được bọn cậu lại làm thế với ông già
Noel”Debbie nói. Ý nó nói đến đôi tai thỏ giả do Miley cụp hai ngón tay giơ ra
phía sau đầu ông già Noel.
Miley không đáp.Nó đang quá mải mê xem tin nhắn trong điện
thoại.
“Mấy cậu có vẻ chơi với nhau vui ghê”Debbie nói.”Tớ nóng
long được gặp hết mọi người”
Miley nhướng mắt như thể nó đang liếc mắt nhìn qua cặp kính
râm
“Tớ thề là cậu sẽ gặp một bọn khác mà cậu sẽ thích chơi cùng
hơn”
“Không chắc”Debbie nói
“Vậy thì chắc chắn cậu phải thử thôi”Miley nói.”Bọn tớ có kiểu
của bọn tớ và có lẽ cậu sẽ cảm thấy kỳ quặc nếu cố nhập bọn.Cậu biết đấy,vì bọn
tớ quen nhau lâu rồi”
“Không sao đâu mà”Debbie cười gượng.Miley đã thôi không chú ý
nữa.
Nghe tiếng điện thoại cạnh giường reo,nó phóng tới như thế đang
chờ một cú điện thoại quan trọng.
“Gì hả mẹ?”Miley tỏ vẻ khó chịu
Debbie tranh thủ nhìn khắp lượt phòng ngủ của Miley.
Mấy ngăn kệ đầy ruy băng và các cúp hạng nhất môn cưỡi ngựa.
Ở giữa là một cái mũ cưỡi ngựa bằng nhung đen cỡ trẻ con và khung ảnh một chú
ngựa con lông trắng.Debbie dán mắt vào cái ảnh mà Miley đang hôn vào má con ngựa.Debbie
nghĩ:Tuyệt!
Trên sàn có một cái giường dành cho chó mô phỏng hình xe trượt
tuyết và cạnh đấy là một cái khác y chang như thế nhưng với kích thước dành cho
người.
Miley ném sầm cái điện thoại không dây xuống chiếc bàn đầu
giường
“Thôi nào,tớ phải đưa cậu đi xem nhà khách”Miley nói
“Được rồi mà,tớ đứng đây cũng có thể nhìn thấy”Debbie chỉ
tay về cửa sổ.”Cậu không fải dẫn tớ đi đâu”
Miley chỉ vào cái điện thoại.”Thực ra,tớ phải làm”
Miley kéo một trong các cánh cửa tủ áo ra và Debbie nhìn thấy
có ít nhất năm mươi đôi giày cất trong những ngăn nhỏ khác nhau.Miley gõ gõ ngón
trỏ lên môi và cân nhắc xem nên chọn đôi nào.Nó nhặt ra một đôi tông mày cam bè
bè hiệu Prada và xỏ chân vào.
“Sao cậu phải thay dép?”Debbie vừa hỏi vừa bóc lớp sơn màu
san hô trên móng tay.”Bộ không phải mình chỉ đi trong sân thôi sao?”
“Ừ,nhưng giày cao gót của tớ sẽ mắc trong cỏ mà hỏng mất”Miley
nhìn xuống chân Debbie.”Tớ cũng đưa cậu một đôi dép cũng được,nhưng nếu đôi đó
dính bùn một chút cũng chẳng sao chứ,phải không?”Miley chỉ vào đôi giày Keds của
Debbie.
Debbie không biết phải trả lời sao nữa
“Không nghĩ thế”Dép của Miley vỗ lép bép vào gót chân nó lúc
tắt đèn rồi bước ra khỏi phòng.
Debbie làm bong một mảng sơn hồng ở móng tay và nhìn nó rơi
xuống tấm thảm trắng của Miley.Thường thì con bé sẽ cúi xuống và nhặt lên,nhưng
lần này nó quyết định để vậy.Nó nghĩ căn phòng có thể có được chút màu sắc.
Alicia†Rivers- Nice Member
- Special :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 264
Ca$h : 54316
Đến từ : ♥µŋdεrℓαŋd♥
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
hay ghê lun Stell àh
ủng hộ Stell
Stell có tài đó
giống ss Fa bên SGVN vs Surj nè
ủng hộ Stell
Stell có tài đó
giống ss Fa bên SGVN vs Surj nè
Cater Santiago- Cool Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 888
Ca$h : 160907
Đến từ : Hollywood
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
chap hay! ủng hộ stella :D
min- Perfect Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1061
Ca$h : 100894
Đến từ : Washington City (WC)
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Biệt thự nhà Cyrus
Lối Xe
4 giờ 15 chiều
1 tháng 9
Bonus nhân vật :D
David-Tài xế riêng của gia đình Miley : ))
Một giờ sau đó,Miley ngồi cạnh ông David,tài xế của gia đình,trong
cái ghế da nhung lông của chiếc Range Rover.Họ đang đi đến Trang trại Galwaugh để
Miley “tẩy” buổi gặp gỡ gia đình Ryan bằng một chuyến cưỡi ngựa dài trên đường
thuộc sở hữu của trang trại với con ngựa
Blue Jeans.
Lần đầu tiên trong cả ngày hôm nay,Miley được thư giãn.Cửa sổ
xe mở suốt dọc đường và gió dịu dàng táp vào mặt Miley.
“Cháu không thể tin nổi là gia đình đó đang lợi dụng bố thế”Miley
nói
“Ý cháu là sao?” David hỏi
“Sao họ không kiếm chỗ cho mình? Cháu chắc đâu đó quanh đây
phải có một Hiệp hội Thanh Niên Cơ Đốc”nó trả lời
David nhìn Miley cái kiểu cháu-đừng-có nói-thế và bấm nút lấy cái CD “Chessy Pop” ra khỏi máy
nhạc.Miley biết như vậy nghĩa là ông sắp nói cái gì đó quan trọng.
“Chú nghĩ bố mẹ cháu thật tử tế giúp bạn bè cũ của mình qua
lúc khó khăn.Và cũng không như thế mãi đâu” ông giải thích “Chỉ đến khi ông
Ryan tìm được nhà riêng thôi mà”
“Mua một cái nhà thì có gì khó khăn đến vậy chứ?”Miley hỏi.”Họ
nghèo à?” Nó nói “nghèo” như kiểu mẹ nó nói “mập” vậy.
“Không phải!” David nói.”Nhưng không phải ai cũng có thể lo
nổi mọi thứ mình cần, đúng vào lúc họ cần”
Miley đã sẵn sang nghe nhạc lại.Nó ấn cái CD vào,nhưng ông David
ngay lập tức bấm nút Eject.
“Có vẻ như Debbie thật sự dễ thương” ông gợi ý.”Cháu có thấy
vậy không?”
“Nếu cháu muốn có ai dễ thương lẽo đẽo theo ở trường thì cháu
sẽ bế Mate theo”nó nói.
“Tử tế chút đi,Miley”giọng David pha chút cảnh cáo.
Miley cau mày và xây lưng lại với ông David suốt quãng đường
còn lại.
Miley cảm thấy phấn chấn tinh thần hẳn lên khi mùi cỏ khô và
phân ngựa quen thuộc lùa đầy trong xe.Nó mỉm cười một mình khi họ đỗ xe lại chỗ
mấy chuồng ngựa.
“Cám ơn chú đã chở đi.chú David.Hẹn gặp lại chú sau một giờ
nữa nhé”Miley đóng sầm cửa và chạy đến chuồng ngựa để chào chú ngựa trắng Blue
Jeans.
“Blue Jeans,tao có một ngạc nhiên cho mày đây”Miley đung đưa
túi Ziploc đầy cà rốt trước mặt con ngựa như một nhà thôi mien.”Tao đã rửa,gọt
vỏ,rồi cắt thành các hình thù khác nhau”Miley giơ một ngôi sao màu cam lên rồi
cho nó ắn.
‘Thấy không?”
Blue Jeans thè cái lưỡi dày liếm tay Miley và nó ôm ghì lấy
con ngựa.
Nó có được Blue Jeans vào sinh nhật thứ 5 của mình và cả hai
đã cùng giành được mười một giải ruy băng-tám cái cho bước nhảy,hai cho nước kiệu
và một cho cái bờm đẹp nhất.
Miley đợi Blue Jeans nhai hết ngôi sao cuối cùng rồi mới đặt
chân lên bàn đạp nạm đá trang trí và đu mình lên.
Nó quất nhẹ con ngựa bằng cái roi da Hermés,và cả hai bắt đầu
phi xuống con đường mòn được xén tỉa gọn gang.Cỏ mướt xanh bao quanh còn đưòng đất
bụi bặm,và Hồ Săn Bắn lung linh sắc nước cách đó không xa.
Miley hít thật sâu.Không khí có mùi sạch tinh và trang trại
gợi cảm giác yên tĩnh,như chẳng có ai quanh đây hang dặm.
Nó đã sẵn sang tăng tốc.Nó quất ba roi lên con Blue Jeans và
chú ngựa bắt đầu phi nước đại.
“Blue Jeans,tao đã nói cho mày nghe là tao sắp vào lớp bảy
chưa?”nó hỏi
Nó không phiền lòng khi Blue Jeans chẳng biết nó đang nói về
cái gì.Blue Jeans là một kẻ biết lắng nghe tốt,tốt hơn bọn bạn nó và tốt bằng
Mate.
“Có một thứ làm Debbie không thể nào nhập bọn được,dù mẹ tao
có ép thế nào”nó nói”Nó còn lép xép hơn cả Demi nữa”
Câu chuyện một-chiều giữa
Miley với Blue Jeans thình lình bị một giọng người lạ cắt ngang. Đó là một thằng
con trai.Hắn đang la lên cái gì đó,nhưng Miley không nghe được hắn đang nói gì.
“Tôi nói,tránh qua bên
trái cô đi”Thằng con trai lặp lại.
Miley quay ngoắt đầu lại và thét lên khi thấy con ngựa của hắn
gần Blue Jeans đến thế nào.Nó sắp bị đẩy ra khỏi đường mòn và rơi xuống hẻm núi
chạy dọc con đường.Nó gọi là “cái rãnh” vì hẻm núi làm nó lien tưởng tới rãnh sàn
Bowling.Nhưng nếu rơi xuống đấy với tốc độ đang phi này,nó cũng có thể gọi là nấm
mồ lắm.
Con ngựa đen vượt qua Miley,mấy cái móng sấm sét của nó át cả
tiếng thét của Miley.Con Blue Jeans bị giật mình đến độ bất thần khựng lại và
suýt hất bổng Miley lên không trung.Miley kéo chặt dây cương cho đến khi con ngựa
dừng lại được trên bốn vó và đứng yên.
“Chúa ơi” nó nói khi đã trấn tĩnh lại được.
“Blue Jeans,mày có sao không?”
Nó cảm thấy bên dưới con ngựa đang lắc lắc đầu.Một đám bụi mù
bốc lên sau lưng thằng con trai bí ẩn cùng con ngựa của hắn khi cả hai chạy tiếp.
“Xin lỗi?”Miley cố kêu lên,nhưng câu gọi của nó nghe như một
câu hỏi hơn.
Miley thử them lần nữa “NÀY,TRÁI TIM DŨNG CẢM?”
Lúc này thì thằng con trai đã không thể nghe thấy nữa và chẳng
mấy chốc đã trở thành một vệt lờ mờ.
“Mình đâu có giành được mấy cái ruy băng đó vô ích,phải không
Blue Jeans?”Miley quất cái roi da lên Blue Jeans bốn nhát và chú ngựa phóng tới
trước.Nó thấy đầu của Trái Tim Dũng Cảm đang hướng về phía hồ.Nó quyết định đi đường
tắt qua rừng và đón hắn ở đấy khi hắn ta tới nơi.
“Chẳng ai làm mình sợ cả, đúng không,Blue Jeans?”Nó nói.Và
thế là cả hai lao đi tiếp.
VÂNG,VÀ THẰNG CON TRAI ĐÓ CHÍNH LÀ JASON DOLLEY-NGƯỜI MÀ MILEY CẢM MẾN NGAY TỪ CÁI LOOK ĐẦU TIÊN :))
Lối Xe
4 giờ 15 chiều
1 tháng 9
Bonus nhân vật :D
David-Tài xế riêng của gia đình Miley : ))
Một giờ sau đó,Miley ngồi cạnh ông David,tài xế của gia đình,trong
cái ghế da nhung lông của chiếc Range Rover.Họ đang đi đến Trang trại Galwaugh để
Miley “tẩy” buổi gặp gỡ gia đình Ryan bằng một chuyến cưỡi ngựa dài trên đường
thuộc sở hữu của trang trại với con ngựa
Blue Jeans.
Lần đầu tiên trong cả ngày hôm nay,Miley được thư giãn.Cửa sổ
xe mở suốt dọc đường và gió dịu dàng táp vào mặt Miley.
“Cháu không thể tin nổi là gia đình đó đang lợi dụng bố thế”Miley
nói
“Ý cháu là sao?” David hỏi
“Sao họ không kiếm chỗ cho mình? Cháu chắc đâu đó quanh đây
phải có một Hiệp hội Thanh Niên Cơ Đốc”nó trả lời
David nhìn Miley cái kiểu cháu-đừng-có nói-thế và bấm nút lấy cái CD “Chessy Pop” ra khỏi máy
nhạc.Miley biết như vậy nghĩa là ông sắp nói cái gì đó quan trọng.
“Chú nghĩ bố mẹ cháu thật tử tế giúp bạn bè cũ của mình qua
lúc khó khăn.Và cũng không như thế mãi đâu” ông giải thích “Chỉ đến khi ông
Ryan tìm được nhà riêng thôi mà”
“Mua một cái nhà thì có gì khó khăn đến vậy chứ?”Miley hỏi.”Họ
nghèo à?” Nó nói “nghèo” như kiểu mẹ nó nói “mập” vậy.
“Không phải!” David nói.”Nhưng không phải ai cũng có thể lo
nổi mọi thứ mình cần, đúng vào lúc họ cần”
Miley đã sẵn sang nghe nhạc lại.Nó ấn cái CD vào,nhưng ông David
ngay lập tức bấm nút Eject.
“Có vẻ như Debbie thật sự dễ thương” ông gợi ý.”Cháu có thấy
vậy không?”
“Nếu cháu muốn có ai dễ thương lẽo đẽo theo ở trường thì cháu
sẽ bế Mate theo”nó nói.
“Tử tế chút đi,Miley”giọng David pha chút cảnh cáo.
Miley cau mày và xây lưng lại với ông David suốt quãng đường
còn lại.
Miley cảm thấy phấn chấn tinh thần hẳn lên khi mùi cỏ khô và
phân ngựa quen thuộc lùa đầy trong xe.Nó mỉm cười một mình khi họ đỗ xe lại chỗ
mấy chuồng ngựa.
“Cám ơn chú đã chở đi.chú David.Hẹn gặp lại chú sau một giờ
nữa nhé”Miley đóng sầm cửa và chạy đến chuồng ngựa để chào chú ngựa trắng Blue
Jeans.
“Blue Jeans,tao có một ngạc nhiên cho mày đây”Miley đung đưa
túi Ziploc đầy cà rốt trước mặt con ngựa như một nhà thôi mien.”Tao đã rửa,gọt
vỏ,rồi cắt thành các hình thù khác nhau”Miley giơ một ngôi sao màu cam lên rồi
cho nó ắn.
‘Thấy không?”
Blue Jeans thè cái lưỡi dày liếm tay Miley và nó ôm ghì lấy
con ngựa.
Nó có được Blue Jeans vào sinh nhật thứ 5 của mình và cả hai
đã cùng giành được mười một giải ruy băng-tám cái cho bước nhảy,hai cho nước kiệu
và một cho cái bờm đẹp nhất.
Miley đợi Blue Jeans nhai hết ngôi sao cuối cùng rồi mới đặt
chân lên bàn đạp nạm đá trang trí và đu mình lên.
Nó quất nhẹ con ngựa bằng cái roi da Hermés,và cả hai bắt đầu
phi xuống con đường mòn được xén tỉa gọn gang.Cỏ mướt xanh bao quanh còn đưòng đất
bụi bặm,và Hồ Săn Bắn lung linh sắc nước cách đó không xa.
Miley hít thật sâu.Không khí có mùi sạch tinh và trang trại
gợi cảm giác yên tĩnh,như chẳng có ai quanh đây hang dặm.
Nó đã sẵn sang tăng tốc.Nó quất ba roi lên con Blue Jeans và
chú ngựa bắt đầu phi nước đại.
“Blue Jeans,tao đã nói cho mày nghe là tao sắp vào lớp bảy
chưa?”nó hỏi
Nó không phiền lòng khi Blue Jeans chẳng biết nó đang nói về
cái gì.Blue Jeans là một kẻ biết lắng nghe tốt,tốt hơn bọn bạn nó và tốt bằng
Mate.
“Có một thứ làm Debbie không thể nào nhập bọn được,dù mẹ tao
có ép thế nào”nó nói”Nó còn lép xép hơn cả Demi nữa”
Câu chuyện một-chiều giữa
Miley với Blue Jeans thình lình bị một giọng người lạ cắt ngang. Đó là một thằng
con trai.Hắn đang la lên cái gì đó,nhưng Miley không nghe được hắn đang nói gì.
“Tôi nói,tránh qua bên
trái cô đi”Thằng con trai lặp lại.
Miley quay ngoắt đầu lại và thét lên khi thấy con ngựa của hắn
gần Blue Jeans đến thế nào.Nó sắp bị đẩy ra khỏi đường mòn và rơi xuống hẻm núi
chạy dọc con đường.Nó gọi là “cái rãnh” vì hẻm núi làm nó lien tưởng tới rãnh sàn
Bowling.Nhưng nếu rơi xuống đấy với tốc độ đang phi này,nó cũng có thể gọi là nấm
mồ lắm.
Con ngựa đen vượt qua Miley,mấy cái móng sấm sét của nó át cả
tiếng thét của Miley.Con Blue Jeans bị giật mình đến độ bất thần khựng lại và
suýt hất bổng Miley lên không trung.Miley kéo chặt dây cương cho đến khi con ngựa
dừng lại được trên bốn vó và đứng yên.
“Chúa ơi” nó nói khi đã trấn tĩnh lại được.
“Blue Jeans,mày có sao không?”
Nó cảm thấy bên dưới con ngựa đang lắc lắc đầu.Một đám bụi mù
bốc lên sau lưng thằng con trai bí ẩn cùng con ngựa của hắn khi cả hai chạy tiếp.
“Xin lỗi?”Miley cố kêu lên,nhưng câu gọi của nó nghe như một
câu hỏi hơn.
Miley thử them lần nữa “NÀY,TRÁI TIM DŨNG CẢM?”
Lúc này thì thằng con trai đã không thể nghe thấy nữa và chẳng
mấy chốc đã trở thành một vệt lờ mờ.
“Mình đâu có giành được mấy cái ruy băng đó vô ích,phải không
Blue Jeans?”Miley quất cái roi da lên Blue Jeans bốn nhát và chú ngựa phóng tới
trước.Nó thấy đầu của Trái Tim Dũng Cảm đang hướng về phía hồ.Nó quyết định đi đường
tắt qua rừng và đón hắn ở đấy khi hắn ta tới nơi.
“Chẳng ai làm mình sợ cả, đúng không,Blue Jeans?”Nó nói.Và
thế là cả hai lao đi tiếp.
VÂNG,VÀ THẰNG CON TRAI ĐÓ CHÍNH LÀ JASON DOLLEY-NGƯỜI MÀ MILEY CẢM MẾN NGAY TỪ CÁI LOOK ĐẦU TIÊN :))
Alicia†Rivers- Nice Member
- Special :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 264
Ca$h : 54316
Đến từ : ♥µŋdεrℓαŋd♥
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
temmmmmmm!
mình sẽ cm sau, cb đi ngủ ùi, hem xem đc hết fic của bạn
mình sẽ cm sau, cb đi ngủ ùi, hem xem đc hết fic của bạn
smiley_miley- Nice Member
- Giới tính :
Tổng số bài gửi : 345
Ca$h : 131835
Đến từ : kế bên nhà Miley, đối diện nhà SNSD
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
ôi Jason Dolley! cúi cùg c~ xuất hiện r.. chờ mãi!
min- Perfect Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1061
Ca$h : 100894
Đến từ : Washington City (WC)
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Iu Subi cực lun
Fic hay ghê lun
Fic hay ghê lun
Mario Maurer- Administrator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1480
Ca$h : 163049
Đến từ : Thiên Đường
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Nông trại
Lối đi
4 giờ 30 phút
1 tháng 9
Tóc phất vào mặt và dính lên lớp son môi của nó,nhưng nó thậm
chí không them hất ra sau.Blue Jeans nhảy băng qua những thân cây gãy và đạp nước
tung toé khắp các khe suối suốt quãng đường đến cửa hồ.
Dù là từ xa Miley cũng có thể nói chắc hắn thật sự sốc khi
thấy nó đã đánh bại hắn ở đấy.Hắn buông dây cương và đưa hai tay lên đầu như một
kẻ ngoài vòng pháp luật đầu hang.
Tim Miley đập thình thịch.
“Blue Jeans,ngộ nhỡ hắn là một tên tù đào thoát sún răng thì
sao đây?”Miley thì thào trong khi vẫn nhìn vào mắt người lạ.Nó nắm chặt chiếc
IPhone phòng khi phải gọi khẩn cấp 911.
Trái Tim Dũng Cảm bắt đầu tiến đến gần hơn.Hắn có mái tóc vàng
bờm xờm và đôi cánh tay vạm vỡ rám nắng.Kiểu có được do lao động tay chân thực
thụ,chứ không phải do tập luyện.Khi hắn đến đủ gần,nó có thể thấy đôi mắt hắn có
màu xanh lơ.Hắn là kẻ đào tẩu sún răng tuyệt nhật mà Miley từng thấy,ngay cả
khi hắn đang mặc một cái quần jean Levi’s dính bùn và một cái áo phông trắng nhăn
nhúm.Nó cố hết sức gỡ những sợi tóc dính trên đôi môi phủ son bong ra trước khi
hắn đến gần hơn một chút.
“Anh đang đứng trên đường của tư nhân đấy”Miley nói bằng cái
giọng cảnh sát trưởng nhất của nó.
“Buồn cười thật,không thấy riêng tư cho lắm”hắn đáp.
“Riêng tư chứ,nếu anh rời khỏi đây”
Trong phút chốc,Miley loá cả mắt vì nụ cười quảng cáo thuốc
tẩy trắng răng Grest Whitestrip của anh chàng và lập tức ước gì mình có thể rút
lại lời vừa nói.Nhất là khi nó thoáng nghĩ hai đứa sẽ đẹp đôi thế nào trong buổi
khiêu vũ mùa thu của trường bán trú Octavian.
“Vậy đó là cách đối xử với một người vừa trở về thị trấn à?”Hắn
châm chọc
“Anh bị tù vì tội gì vậy?”Miley hỏi
‘Cưỡi ngựa bất cẩn”Hắn lại cười rạng rỡ.
“Thật ra thì tôi được gửi đến học tại một trường nội trú ở London.Nhưng ông
già bắt tôi về khi biết tôi say sưa tiệc tùng quá”hắn nhún vai.”Tôi ngờ là ông ấy
hi vọng năm nay tôi sẽ thấy khốn khổ khi phải làm một thằng sinh viên năm nhất
của trường Biarwood”
Miley muốn hỏi ban đầu tại sao hắn lại bị gửi đi xa,nhưng nó
không muốn tỏ vẻ hăm hở quá,không muốn hắn nghĩ là nó quan tâm.
Nó giận mình đã không chịu mặc cái quần đẹp mắt hơn.Có lần nó
đọc được trong tờ Teen Vogue là “Phải
luôn cố trông sao cho tuyệt vời nhất vì bạn chẳng bao giờ biết được mình sẽ tình
cờ gặp ai”
Teen Vogue một,
Miley không
Nó cúi người tới trước và âu yếm vọc cái vờm con ngựa đen
tuyền của gã con trai.
“Nó tên là Tricky”hắn nói.”Tôi kể cho nó nghe mọi thứ”
“Anh trò chuyện với ngựa của mình à?”Miley hỏi.”Anh không thấy
vậy có vẻ hơi điên khùng sao?”
“Không hề.Tôi là Jason Dolley”hắn ngửa long bàn tay lên như
một người Ấn Độ nhưng lại mỉm cười như một gã cao bồi.
“Em là Miley…”
“Cyrus!”Nó chưa kịp nói hết câu thì hắn đã đọc hộ nó cái họ Cyrus của mình ra rồi.
“Anh biết à?” Nó hỏi,lòng tràn đầy hạnh phúc
“Ai mà chả biết em chứ?”
Miley hất một món tóc nâu óng mượt ra sau tai và mỉm cười e
thẹn.
“Rất vui được biết cô,Miley.Thôi được.Giờ tôi sẽ đi khỏi khu
vực đường mòn của nhà cô cho cô được riêng tư “ Jason nói
“Không sao đâu mà.Anh có thể ở lại…nếu anh muốn”Miley cố hết
sức để nghe không có vẻ thiết tha quá.
“Rồi mạo hiểm bị cô lung bắt nữa à?Không đời nào.Thứ Bảy tới
khi con đường mòn này được mở ra cho tất cả mọi người,tôi sẽ trở lại.Có lẽ tôi
sẽ gặp cô lúc đó”Jason nháy mắt
“Okay”nó chỉ nói được có thế
“Vậy là hẹn hò nhé?”hắn hỏi.Miley cảm thấy một nguồn năng lượng
mạnh mẽ chảy tràn khắp cơ thể mình.Jason đã phóng ngựa đi mất trước khi nó kịp
trả lời.
Lối đi
4 giờ 30 phút
1 tháng 9
Tóc phất vào mặt và dính lên lớp son môi của nó,nhưng nó thậm
chí không them hất ra sau.Blue Jeans nhảy băng qua những thân cây gãy và đạp nước
tung toé khắp các khe suối suốt quãng đường đến cửa hồ.
Dù là từ xa Miley cũng có thể nói chắc hắn thật sự sốc khi
thấy nó đã đánh bại hắn ở đấy.Hắn buông dây cương và đưa hai tay lên đầu như một
kẻ ngoài vòng pháp luật đầu hang.
Tim Miley đập thình thịch.
“Blue Jeans,ngộ nhỡ hắn là một tên tù đào thoát sún răng thì
sao đây?”Miley thì thào trong khi vẫn nhìn vào mắt người lạ.Nó nắm chặt chiếc
IPhone phòng khi phải gọi khẩn cấp 911.
Trái Tim Dũng Cảm bắt đầu tiến đến gần hơn.Hắn có mái tóc vàng
bờm xờm và đôi cánh tay vạm vỡ rám nắng.Kiểu có được do lao động tay chân thực
thụ,chứ không phải do tập luyện.Khi hắn đến đủ gần,nó có thể thấy đôi mắt hắn có
màu xanh lơ.Hắn là kẻ đào tẩu sún răng tuyệt nhật mà Miley từng thấy,ngay cả
khi hắn đang mặc một cái quần jean Levi’s dính bùn và một cái áo phông trắng nhăn
nhúm.Nó cố hết sức gỡ những sợi tóc dính trên đôi môi phủ son bong ra trước khi
hắn đến gần hơn một chút.
“Anh đang đứng trên đường của tư nhân đấy”Miley nói bằng cái
giọng cảnh sát trưởng nhất của nó.
“Buồn cười thật,không thấy riêng tư cho lắm”hắn đáp.
“Riêng tư chứ,nếu anh rời khỏi đây”
Trong phút chốc,Miley loá cả mắt vì nụ cười quảng cáo thuốc
tẩy trắng răng Grest Whitestrip của anh chàng và lập tức ước gì mình có thể rút
lại lời vừa nói.Nhất là khi nó thoáng nghĩ hai đứa sẽ đẹp đôi thế nào trong buổi
khiêu vũ mùa thu của trường bán trú Octavian.
“Vậy đó là cách đối xử với một người vừa trở về thị trấn à?”Hắn
châm chọc
“Anh bị tù vì tội gì vậy?”Miley hỏi
‘Cưỡi ngựa bất cẩn”Hắn lại cười rạng rỡ.
“Thật ra thì tôi được gửi đến học tại một trường nội trú ở London.Nhưng ông
già bắt tôi về khi biết tôi say sưa tiệc tùng quá”hắn nhún vai.”Tôi ngờ là ông ấy
hi vọng năm nay tôi sẽ thấy khốn khổ khi phải làm một thằng sinh viên năm nhất
của trường Biarwood”
Miley muốn hỏi ban đầu tại sao hắn lại bị gửi đi xa,nhưng nó
không muốn tỏ vẻ hăm hở quá,không muốn hắn nghĩ là nó quan tâm.
Nó giận mình đã không chịu mặc cái quần đẹp mắt hơn.Có lần nó
đọc được trong tờ Teen Vogue là “Phải
luôn cố trông sao cho tuyệt vời nhất vì bạn chẳng bao giờ biết được mình sẽ tình
cờ gặp ai”
Teen Vogue một,
Miley không
Nó cúi người tới trước và âu yếm vọc cái vờm con ngựa đen
tuyền của gã con trai.
“Nó tên là Tricky”hắn nói.”Tôi kể cho nó nghe mọi thứ”
“Anh trò chuyện với ngựa của mình à?”Miley hỏi.”Anh không thấy
vậy có vẻ hơi điên khùng sao?”
“Không hề.Tôi là Jason Dolley”hắn ngửa long bàn tay lên như
một người Ấn Độ nhưng lại mỉm cười như một gã cao bồi.
“Em là Miley…”
“Cyrus!”Nó chưa kịp nói hết câu thì hắn đã đọc hộ nó cái họ Cyrus của mình ra rồi.
“Anh biết à?” Nó hỏi,lòng tràn đầy hạnh phúc
“Ai mà chả biết em chứ?”
Miley hất một món tóc nâu óng mượt ra sau tai và mỉm cười e
thẹn.
“Rất vui được biết cô,Miley.Thôi được.Giờ tôi sẽ đi khỏi khu
vực đường mòn của nhà cô cho cô được riêng tư “ Jason nói
“Không sao đâu mà.Anh có thể ở lại…nếu anh muốn”Miley cố hết
sức để nghe không có vẻ thiết tha quá.
“Rồi mạo hiểm bị cô lung bắt nữa à?Không đời nào.Thứ Bảy tới
khi con đường mòn này được mở ra cho tất cả mọi người,tôi sẽ trở lại.Có lẽ tôi
sẽ gặp cô lúc đó”Jason nháy mắt
“Okay”nó chỉ nói được có thế
“Vậy là hẹn hò nhé?”hắn hỏi.Miley cảm thấy một nguồn năng lượng
mạnh mẽ chảy tràn khắp cơ thể mình.Jason đã phóng ngựa đi mất trước khi nó kịp
trả lời.
Alicia†Rivers- Nice Member
- Special :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 264
Ca$h : 54316
Đến từ : ♥µŋdεrℓαŋd♥
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
temmm
Hay quá
Hay quá
MeLoDy_LoVe_MiLeY- Moderator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 186
Ca$h : 171401
Đến từ : Tủ quần áo của Miley
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
thông củm nhé,chap này hơi ngắn :D
Alicia†Rivers- Nice Member
- Special :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 264
Ca$h : 54316
Đến từ : ♥µŋdεrℓαŋd♥
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
ko shao! ngắn mà hay, ý nghĩa :D
" vậy là hẹn hò nhé " - suớg thế :P
" vậy là hẹn hò nhé " - suớg thế :P
min- Perfect Member
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1061
Ca$h : 100894
Đến từ : Washington City (WC)
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
Stella viết hay quá ha =D> =D> =D>
mà trong truyện Mil hơi bị...tiểu thư thì phải :p
mà trong truyện Mil hơi bị...tiểu thư thì phải :p
Sarah- Moderator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1706
Ca$h : 73187
Đến từ : HCM city - DrEaM wOrLd
Re: [Fic] LIPGLOSS PROJECT
iu con ngựa Blue Jean này từ HM the moive ùi.... iu ss Miley, cả Jason Dolley nữa
smiley_miley- Nice Member
- Giới tính :
Tổng số bài gửi : 345
Ca$h : 131835
Đến từ : kế bên nhà Miley, đối diện nhà SNSD
Trang 1 trong tổng số 2 trang • 1, 2
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết