Latest topics
» Xin chào các bạn!!!!!by Chồng Mario Maurer Sat Jul 06, 2013 2:15 pm
» Just 4 fun
by Chồng Mario Maurer Sat Jul 06, 2013 11:48 am
» Hello everybody
by LinRo Sun Jan 13, 2013 11:41 pm
» MCVN Campaign!!!
by Kin•Can't•Be•Tamed Fri Jun 10, 2011 10:28 pm
» (Game)Post màn hình máy tính của bạn
by ¤*♥*¤YongHwa¤*♥*¤ Tue Jul 20, 2010 1:00 pm
» Selena & Miley MTV VMA 2010 Nominees?
by M!miN Tue Jul 20, 2010 11:57 am
» [14/7/2010] Justin Bieber Says God Holds His Family Together
by M!miN Tue Jul 20, 2010 11:22 am
» Xin chào, mình là mem mới
by M!miN Tue Jul 20, 2010 11:18 am
» Ảnh chị Nhok des nè mọi người ơi!
by M!miN Tue Jul 20, 2010 10:58 am
» [18/07/2010]Demi Lovato Shop Til You Rock At The Glendale Galleria In California
by M!miN Tue Jul 20, 2010 10:57 am
» [15/7]Ashley Đi Ăn Tối Ở Vancouver, Canada
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 12:08 pm
» [15/7/2010] Joe Jonas On The Set Of “Hot In Cleveland”
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 11:59 am
» [15/7/2010] Picture Of Ashley Tisdale And Aly Michalka On The Set Of “Hellcats”
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 11:57 am
» [15/7] New Taylor Swift American Greetings Cards
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 11:54 am
» [15/7/2010] Demi Lovato Records First Song For Third Album
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 11:53 am
» Lady Story Chap II
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 10:13 am
» [16/07/2010] Taylor Swift Live Chat July 20, 2010
by ♥@pple♥ Sat Jul 17, 2010 10:11 am
» Miley, 'I'm Choosing '18 Year Old' Scripts'
by ¤*♥*¤YongHwa¤*♥*¤ Fri Jul 16, 2010 8:08 pm
» [13/7/2010]Miley nói về ngày Hannah kết thúc và tương lai của sự nghiệp
by [C]hloe ♥ [R]onnie Fri Jul 16, 2010 12:38 pm
» [10/7/2010]Những ng` chê Miley hãy xem xét lại bản thân
by [C]hloe ♥ [R]onnie Fri Jul 16, 2010 12:24 pm
[Fanfic] Twins
+2
♥@pple♥
Thư :3
6 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
[Fanfic] Twins
Ko phải Nhok viết fic nha
-------------------------------------------------------------------------------
Tên fic: Twins - Chị em sinh đôi
Thể loại:
tình củm gia đình, bạn bè
Tình trạng: finished
Nội dung: đọc sẽ
biết... tại mình post luôn intro và chap 1... nói chung là dễ hiểu lắm
Tác
giả : Lyly14787
[/b]
Ngày 4/7/1992, ngôi nhà nhỏ xinh xắn số 8
Haley Road chào đón sự ra đời
của 2 bé gái xinh đẹp. Hai thiên thần
nhỏ với đôi mắt to tròn, làn da
trắng và đôi môi nhỏ luôn nở nụ cười
là niềm tự hào của Tess và Jerry
Stewart.
Với những đứa con đáng yêu như thế này thì việc chụp ảnh
cho 2 pé là niềm vui lớn nhất của cặp vợ chồng son…
(Cười tít mắt kìa)
(nhỏ mà mặc bikini
goài, lớn lên chắc dáng đẹp lém... kaka)
Nhưng... đến 1
ngày, niềm vui đó chấm dứt trong sự đau khổ của Jerry và
những giọt
nước mắt của 2 đứa trẻ 10 tuổi. Tess mất trong 1 tai nạn máy
bay khi
đang trở về Arizona để thăm gia đình…
Vượt qua nỗi đau cùng cực,
Jerry lấy lại tinh thần và dồn hết tình yêu thương vào 2 báu vật còn
lại.
... Thời gian trôi qua với nhiều thay đổi, 2 bé con ngày nào
nay đã trở thành 2 thiếu nữ xinh đẹp và tài giỏi.
Miley Stewart: 1 cô
học sinh xuất sắc, giọng ca
vàng, hội trưởng hội học sinh, chủ tịch
CLB kịch… của Leland
highschool, luôn được bạn bè và mọi ng yêu mến
bởi sự thân thiện và hoà
nhã…
Selena Stewart:
cũng là 1học sinh giỏi ko thua
kém chị mình. Sel cũng có 1 giọng hát
tốt… ngoài ra Sel còn vẽ rất đẹp
và rất có khiếu nấu ăn. Tuy nhiên,
đối với những người trong trường,
Sel là 1 người lạnh lùng và khó
gần…
Chứng kiến sự trưởng thành của 2 cô con gái kưng, Jerry vô
cùng tự hào
và hạnh phúc… Nhưng… ông ko hề biết rằng,... tình cảm của
Miley và
Selena đã rạn nứt từ lâu, rất lâu rồi…
Kítttttt! Tiếng thắng xe nghe rát cả tai. Sel khẽ
nhăn
mặt rồi nhanh chóng bước lên xe. Chọn cho mình 1 chỗ ngồi, nó
quăng
phịch cái balo xuống ghế bên cạnh để cảnh báo rằng Mil ko được
ngồi
gần nó. Mở balo, lôi cái Ipod ra, nó lại nghe bài hát yêu thích
“I’ve
learned to walk alone”
- Hi Miley!
- Ngày mới tốt lành
nhé!!!
Mil bước lên xe trong tiếng chào hỏi của những người trên
xe. Vui vẻ
cười chào lại với các bạn, nó đưa mắt nhìn xuống, vẫn là
Sel lạnh lùng
với cái balo ở ghế bên cạnh.
Hôm nay xe bus đông
người nên chẳng còn chỗ trống nào… nhưng nó lại
chẳng thể ngồi cạnh
Sel. Với tay nắm thanh ngang trên trần xe, Mil lại
thở dài. Đây chẳng
phải là điều mới lạ với nó và với cả với tuyến xe
bus số 15 này nữa
rồi. Sel thà để cho những người lạ ngồi cạnh mình,
thà nó đứng chứ
nhất định ko ngồi chung với Mil. Những ngày đầu bỡ ngỡ
trước cách cư
xử lạ lùng của Sel, Mil bị mọi ng tấn công bằng những câu
hỏi mà ngay
cả nó cũng ko thể trả lời được… nhưng rồi họ cũng quen dần
và thôi
ko hỏi nó nữa.
Đã 6 năm rồi, thời gian 6 năm đã khiến bao nhiêu
điều thay đổi, ngôi
nhà của nó đã được xây lại lần thứ 2 – xinh đẹp
hơn và lãng mạn với 1
chiếc xích đu mới dưới cây sồi Melena. Ba nó đã
mở được 1 nhà hàng nổi
tiếng khắp khu vực và chuẩn bị cho khai
trương nhà hàng thứ 2. Con
đường Haley quen thuộc này cũng đã biến
đổi biết bao nhiêu, nhiều ngôi
nhà mới xen lẫn sự trưởng thành của
hàng cây xanh 2 ven đường. Dường
như mọi thứ đều tốt đẹp hẳn lên …
chỉ riêng tình cảnh của nó và Sel là
vẫn như thế, thậm chí ngày càng
tệ hơn…
Chắc hẳn nhiều ng sẽ thắc mắc, tại sao Mil ko hỏi thẳng
Sel lý do cho
những hành động kì quặc của Sel? Tại sao lại để tình
trạng này kéo dài
suốt 6 năm? … Mil đã thử rồi chứ. Ko biết bao nhiêu
lần Mil chặn Sel để
hỏi cho rõ chuyện với giọng điệu vừa van xin lẫn
tức giận… nhưng câu
trả lời của Sel giành cho nó vẫn là đôi mắt đầy
sự tức tối và sự bỏ đi
lạnh lùng. Ko thể đếm nỗi số thư mà Mil đã
nhét qua cánh cửa phòng Sel
nhưng rồi nó lại thấy những bức thư đó
dưới khe cửa phòng nó mỗi sáng
hôm sau.
Thế tại sao nó lại ko
nói với ba Jerry?
... Vì nó ko muốn làm cho ba nó thêm lo lắng trong
khi ông suốt ngày
quay như chong chóng với 2 cái nhà hàng. Và bởi vì
sự ra đi của mẹ nó
đã khiến ông đau đớn biết bao nhiêu, liệu nó có
đành lòng làm ông đau
khổ 1 lần nữa với tình cảm của chị em nó trong
khi Sel vẫn là một đứa
con ngoan và cư xử đúng mực? … Nhưng quan
trọng hơn nó muốn tự mình tìm
ra nguyên nhân gây ra những tình cảnh
trên. Chính nó sẽ là ng tìm ra
câu trả lời. Chính nó chứ ko phải ai
khác...
-------------------------------------------------------------------------------
Tên fic: Twins - Chị em sinh đôi
Thể loại:
tình củm gia đình, bạn bè
Tình trạng: finished
Nội dung: đọc sẽ
biết... tại mình post luôn intro và chap 1... nói chung là dễ hiểu lắm
Tác
giả : Lyly14787
[/b]
INTRO
Ngày 4/7/1992, ngôi nhà nhỏ xinh xắn số 8
Haley Road chào đón sự ra đời
của 2 bé gái xinh đẹp. Hai thiên thần
nhỏ với đôi mắt to tròn, làn da
trắng và đôi môi nhỏ luôn nở nụ cười
là niềm tự hào của Tess và Jerry
Stewart.
Với những đứa con đáng yêu như thế này thì việc chụp ảnh
cho 2 pé là niềm vui lớn nhất của cặp vợ chồng son…
Hình này đã được thu nhỏ. Click vào thanh này để xem hình gốc. Kích thước hình là 629x457. |
(Cười tít mắt kìa)
Hình này đã được thu nhỏ. Click vào thanh này để xem hình gốc. Kích thước hình là 629x472. |
(nhỏ mà mặc bikini
goài, lớn lên chắc dáng đẹp lém... kaka)
Nhưng... đến 1
ngày, niềm vui đó chấm dứt trong sự đau khổ của Jerry và
những giọt
nước mắt của 2 đứa trẻ 10 tuổi. Tess mất trong 1 tai nạn máy
bay khi
đang trở về Arizona để thăm gia đình…
Vượt qua nỗi đau cùng cực,
Jerry lấy lại tinh thần và dồn hết tình yêu thương vào 2 báu vật còn
lại.
... Thời gian trôi qua với nhiều thay đổi, 2 bé con ngày nào
nay đã trở thành 2 thiếu nữ xinh đẹp và tài giỏi.
Miley Stewart: 1 cô
học sinh xuất sắc, giọng ca
vàng, hội trưởng hội học sinh, chủ tịch
CLB kịch… của Leland
highschool, luôn được bạn bè và mọi ng yêu mến
bởi sự thân thiện và hoà
nhã…
Selena Stewart:
cũng là 1học sinh giỏi ko thua
kém chị mình. Sel cũng có 1 giọng hát
tốt… ngoài ra Sel còn vẽ rất đẹp
và rất có khiếu nấu ăn. Tuy nhiên,
đối với những người trong trường,
Sel là 1 người lạnh lùng và khó
gần…
Chứng kiến sự trưởng thành của 2 cô con gái kưng, Jerry vô
cùng tự hào
và hạnh phúc… Nhưng… ông ko hề biết rằng,... tình cảm của
Miley và
Selena đã rạn nứt từ lâu, rất lâu rồi…
CHAPTER 1:
[b]Bước ra khỏi cửa, Sel đi
vội vàng đến trạm xe bus, bỏ mặt tiếng Mil gọi í ới phía sau:
-
Sel, Sel … đợi chị với, chờ chị đi chung với…
Miley, tay cầm
balo, tay kia cầm mấy cuốn sách hấp tấp chạy theo. Bỗng
Rầm, Mil đâm
sầm vào Sel và té chỏng gọng xuống lề đường khi Sel bất
ngờ quay lại.
-
ack ack, đau quá àh. Em quay lại sao hổng nói chứ?
- CHỊ THÔI ĐI
– Sel quát lớn – Tại sao ngày nào tôi cũng phải nghe
giọng chị léo
nhéo phía sau thế hả? Tôi chán chị lắm rồi! Chị đừng có
đi theo tôi
nữa được ko? Đừng – đi – theo – tôi nữa – Sel cố gằn từng
chữ một.
Nói
xong Sel quay gót bỏ đi 1 mạch, để mặt Mil ngơ ngẩn phía sau.
-
Nhưng… đây là đường tới trạm xe bus của trường mà, nếu ko đi theo em
thì sao chị đi học được… – Mil thở dài ngao ngán.
[center]----------------------------------------------------------
[b]Bước ra khỏi cửa, Sel đi
vội vàng đến trạm xe bus, bỏ mặt tiếng Mil gọi í ới phía sau:
-
Sel, Sel … đợi chị với, chờ chị đi chung với…
Miley, tay cầm
balo, tay kia cầm mấy cuốn sách hấp tấp chạy theo. Bỗng
Rầm, Mil đâm
sầm vào Sel và té chỏng gọng xuống lề đường khi Sel bất
ngờ quay lại.
-
ack ack, đau quá àh. Em quay lại sao hổng nói chứ?
- CHỊ THÔI ĐI
– Sel quát lớn – Tại sao ngày nào tôi cũng phải nghe
giọng chị léo
nhéo phía sau thế hả? Tôi chán chị lắm rồi! Chị đừng có
đi theo tôi
nữa được ko? Đừng – đi – theo – tôi nữa – Sel cố gằn từng
chữ một.
Nói
xong Sel quay gót bỏ đi 1 mạch, để mặt Mil ngơ ngẩn phía sau.
-
Nhưng… đây là đường tới trạm xe bus của trường mà, nếu ko đi theo em
thì sao chị đi học được… – Mil thở dài ngao ngán.
[center]----------------------------------------------------------
Kítttttt! Tiếng thắng xe nghe rát cả tai. Sel khẽ
nhăn
mặt rồi nhanh chóng bước lên xe. Chọn cho mình 1 chỗ ngồi, nó
quăng
phịch cái balo xuống ghế bên cạnh để cảnh báo rằng Mil ko được
ngồi
gần nó. Mở balo, lôi cái Ipod ra, nó lại nghe bài hát yêu thích
“I’ve
learned to walk alone”
- Hi Miley!
- Ngày mới tốt lành
nhé!!!
Mil bước lên xe trong tiếng chào hỏi của những người trên
xe. Vui vẻ
cười chào lại với các bạn, nó đưa mắt nhìn xuống, vẫn là
Sel lạnh lùng
với cái balo ở ghế bên cạnh.
Hôm nay xe bus đông
người nên chẳng còn chỗ trống nào… nhưng nó lại
chẳng thể ngồi cạnh
Sel. Với tay nắm thanh ngang trên trần xe, Mil lại
thở dài. Đây chẳng
phải là điều mới lạ với nó và với cả với tuyến xe
bus số 15 này nữa
rồi. Sel thà để cho những người lạ ngồi cạnh mình,
thà nó đứng chứ
nhất định ko ngồi chung với Mil. Những ngày đầu bỡ ngỡ
trước cách cư
xử lạ lùng của Sel, Mil bị mọi ng tấn công bằng những câu
hỏi mà ngay
cả nó cũng ko thể trả lời được… nhưng rồi họ cũng quen dần
và thôi
ko hỏi nó nữa.
Đã 6 năm rồi, thời gian 6 năm đã khiến bao nhiêu
điều thay đổi, ngôi
nhà của nó đã được xây lại lần thứ 2 – xinh đẹp
hơn và lãng mạn với 1
chiếc xích đu mới dưới cây sồi Melena. Ba nó đã
mở được 1 nhà hàng nổi
tiếng khắp khu vực và chuẩn bị cho khai
trương nhà hàng thứ 2. Con
đường Haley quen thuộc này cũng đã biến
đổi biết bao nhiêu, nhiều ngôi
nhà mới xen lẫn sự trưởng thành của
hàng cây xanh 2 ven đường. Dường
như mọi thứ đều tốt đẹp hẳn lên …
chỉ riêng tình cảnh của nó và Sel là
vẫn như thế, thậm chí ngày càng
tệ hơn…
Chắc hẳn nhiều ng sẽ thắc mắc, tại sao Mil ko hỏi thẳng
Sel lý do cho
những hành động kì quặc của Sel? Tại sao lại để tình
trạng này kéo dài
suốt 6 năm? … Mil đã thử rồi chứ. Ko biết bao nhiêu
lần Mil chặn Sel để
hỏi cho rõ chuyện với giọng điệu vừa van xin lẫn
tức giận… nhưng câu
trả lời của Sel giành cho nó vẫn là đôi mắt đầy
sự tức tối và sự bỏ đi
lạnh lùng. Ko thể đếm nỗi số thư mà Mil đã
nhét qua cánh cửa phòng Sel
nhưng rồi nó lại thấy những bức thư đó
dưới khe cửa phòng nó mỗi sáng
hôm sau.
Thế tại sao nó lại ko
nói với ba Jerry?
... Vì nó ko muốn làm cho ba nó thêm lo lắng trong
khi ông suốt ngày
quay như chong chóng với 2 cái nhà hàng. Và bởi vì
sự ra đi của mẹ nó
đã khiến ông đau đớn biết bao nhiêu, liệu nó có
đành lòng làm ông đau
khổ 1 lần nữa với tình cảm của chị em nó trong
khi Sel vẫn là một đứa
con ngoan và cư xử đúng mực? … Nhưng quan
trọng hơn nó muốn tự mình tìm
ra nguyên nhân gây ra những tình cảnh
trên. Chính nó sẽ là ng tìm ra
câu trả lời. Chính nó chứ ko phải ai
khác...
--------------------------------------------------
I've learned to live without you
I've learned
to dream without you
To take the pain within my heart
I've learned
to smile without you
To take a chance without you
I'm getting
used to miss your love
I've learned to walk alone (*)
[b]Sel chăm chú lắng nghe từng giai điệu và từng
câu hát.
Lời bài hát hay lời nó tự dặn lòng? Lạ thật! Giống nhau đến
hoàn
hảo! Nhếch môi, nó cười vẻ bất cần.
Mil đưa đôi mắt buồn bã nhìn
Sel. Sel ngồi đó, nghe Ipod, tựa đầu vào
cửa sổ và nhìn ra đường với
vẻ mặt lạnh lùng. Nó tự hỏi lòng “Sel của
mình đây ư???
Đây là pé
Sel 5 tuổi từng chạy lại ôm nó khi nó bị té đau và thỏ thẻ rằng “Sel
thương chị Mil mà, chị Mil đừng khóc nữa nha?
... Là Sel đã khóc như
mưa khi thấy chị Mil bị phạt quỳ vì tội đái dầm?
... Là Sel đã tự tay
vẽ tặng Mil chân dung đầu tiên trong đời có con
mắt nằm ngang hàng
cái mũi và cái miệng thì sụt sát xuống cái cằm với
chữ kí là “Selena
love Miley”?
... Là Sel đã cười ngặt ngẽo khi mẹ Jess bảo nó rằng
Melena là cách ghép tên của Selena và Miley?
... Là Sel đã nhảy tưng
tưng quanh gốc cây sồi cả ngày khi ba Jerry khắc chữ Melena lên thân
cây?
... Là Sel sao???”
Tất cả những kỷ
niệm tuổi thơ tươi đẹp ùa về trong tâm trí nó cùng 1
lúc…Nhưng có
giọt nước mắt nào vừa rớt xuống cuốn tập trên tay. Nó khóc…
Quay
người để Sel ko nhìn thấy, quệt nước mắt, nó hít 1 hơi thật sâu
rồi
nhìn ra khung cảnh bên ngoài ô cửa xe. Nắng vẫn nhẹ nhàng chiếu qua
tán
lá hai hàng cây tạo thành những tia sáng rọi xuống lề đường. Gió
nhè
nhẹ thổi làm những chiếc lá vàng vừa lìa cành xoay xoay lơ lửng
trong
không gian… Liệu nắng có biết và gió có hay rằng, trong chiếc xe
này
có 2 con người với 2 tâm trạng…
[center]
Mong mọi ng comment nhá. thnx!
.......................................................................................................................................................................
nguồn: DAN
I've learned to live without you
I've learned
to dream without you
To take the pain within my heart
I've learned
to smile without you
To take a chance without you
I'm getting
used to miss your love
I've learned to walk alone (*)
[b]Sel chăm chú lắng nghe từng giai điệu và từng
câu hát.
Lời bài hát hay lời nó tự dặn lòng? Lạ thật! Giống nhau đến
hoàn
hảo! Nhếch môi, nó cười vẻ bất cần.
Mil đưa đôi mắt buồn bã nhìn
Sel. Sel ngồi đó, nghe Ipod, tựa đầu vào
cửa sổ và nhìn ra đường với
vẻ mặt lạnh lùng. Nó tự hỏi lòng “Sel của
mình đây ư???
Đây là pé
Sel 5 tuổi từng chạy lại ôm nó khi nó bị té đau và thỏ thẻ rằng “Sel
thương chị Mil mà, chị Mil đừng khóc nữa nha?
... Là Sel đã khóc như
mưa khi thấy chị Mil bị phạt quỳ vì tội đái dầm?
... Là Sel đã tự tay
vẽ tặng Mil chân dung đầu tiên trong đời có con
mắt nằm ngang hàng
cái mũi và cái miệng thì sụt sát xuống cái cằm với
chữ kí là “Selena
love Miley”?
... Là Sel đã cười ngặt ngẽo khi mẹ Jess bảo nó rằng
Melena là cách ghép tên của Selena và Miley?
... Là Sel đã nhảy tưng
tưng quanh gốc cây sồi cả ngày khi ba Jerry khắc chữ Melena lên thân
cây?
... Là Sel sao???”
Hình này đã được thu nhỏ. Click vào thanh này để xem hình gốc. Kích thước hình là 629x484. |
Tất cả những kỷ
niệm tuổi thơ tươi đẹp ùa về trong tâm trí nó cùng 1
lúc…Nhưng có
giọt nước mắt nào vừa rớt xuống cuốn tập trên tay. Nó khóc…
Quay
người để Sel ko nhìn thấy, quệt nước mắt, nó hít 1 hơi thật sâu
rồi
nhìn ra khung cảnh bên ngoài ô cửa xe. Nắng vẫn nhẹ nhàng chiếu qua
tán
lá hai hàng cây tạo thành những tia sáng rọi xuống lề đường. Gió
nhè
nhẹ thổi làm những chiếc lá vàng vừa lìa cành xoay xoay lơ lửng
trong
không gian… Liệu nắng có biết và gió có hay rằng, trong chiếc xe
này
có 2 con người với 2 tâm trạng…
[center]
Mong mọi ng comment nhá. thnx!
.......................................................................................................................................................................
nguồn: DAN
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Re: [Fanfic] Twins
mn thik nhok post típ ^^
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Re: [Fanfic] Twins
Fic nè hay quá Nhok post típ đi
Nhanh lên nhé k email cho mềnh cả fic c~ đc
Nhanh lên nhé k email cho mềnh cả fic c~ đc
♥@pple♥- Moderator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 570
Ca$h : 183460
Đến từ : Hà Nội
Chồng Mario Maurer- Administrator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2260
Ca$h : 130180
Re: [Fanfic] Twins
Chap 2 : ^.^
Cast mới:
Nick Jonas: 1 chàng
trai tốt bụng và hay nghịch ngợm đáng iu. Có cảm tình với Selena.
Jake Ryan: 1 ngôi sao ca nhạc
kiêm điện ảnh tuổi teen nổi tiếng. Tật xấu lớn nhất là tính hay khoe
khoang về bản thân.
Và... sự xuất hiện đặc biệt của...
David Archuleta:
bạn học cùng lớp của Sel, Mil và Nick. Tính tình thì cực kì hiền lành và
đáng iu
Kítttttt,
chiếc xe
số 15 thắng lại trước cổng Leland highschool, Mil chờ những
đứa học
sinh trên xe ra hết rồi mới xuống. Mil luôn làm vậy, đơn giản
vì nó
thích là người cuối cùng chào bác tài xế Bill đáng mến.
- Chúc
bác một ngày tốt lành nhé bác Bill – nó đứng dưới lề đường, vẫy tay và
nói với lên.
- Cháu cũng thế nhé!
Chưa đến giờ vào học
nên sảnh đường thật đông đúc. Sel đi nhanh đến hộc
tủ của mình, vơ
vội mấy thứ cần thiết nhét vào balo để chuẩn bị cho lớp
Văn học Anh
của Mrs Han trong khi Mil vẫn còn bận rộn với những lời
chào hỏi và
khen ngợi của những người trong sảnh.
- Good morning Mil!
-
Hi everybody!
- Hôm nay Mil xinh thế!!! – chàng trai nào đó
buông lời tán tỉnh.
- Cám ơn Andy nhé!
- Tí nữa Mil chỉ
giùm tớ bài tập này nhé.
- Ok, hẹn giờ ra chơi nhé Sarah.
Sel
tỏ vẻ khó chịu khi thấy mọi người thân thiện với Miley. Ầm, Nó đóng
mạnh
cánh cửa sắt của tủ đồ và bước đi 1 cách bực dọc trước con mắt
ngạc
nhiên của mọi người.
Mil cố nặn ra 1 nụ cười gượng khi mọi người
quay lại nhìn nó sau hành
động của Sel. Nó bước lại tờ thông báo
tuyển người cho vở nhạc kịch
Romeo and Juliette do nó làm đạo diễn sẽ
được trình diễn vào ngày kỉ
niệm thành lập trường sắp tới. Hôm nay
đã là hạn chót, có thêm vài cái
tên mới ứng cử cho những vai phụ, vẫn
chưa ai đủ tự tin ứng cử vai
Romeo và Juliette, vẻ thất vọng lộ rõ
trên mặt nó.
Thấy Sel bước vào, Nick đang nằm ngả nghiêng trên bàn
liền hăng hái ngay ngắn lại.
- Chào Sel. Hôm nay Sel xinh lắm!
-
Hi… and thanks – Sel chào lại uể oải và ngồi xuống bàn bên cạnh.
-
Hi Miley. Hôm nay Miley xinh thêeee!!!
- Haha, thật sao??? Mình biết mà! – Miley tự tin đùa
giỡn
- Tất nhiên rồi, cậu lúc nào mà chả xinh, haha. Cậu là… –
vừa quay
xuống khen Miley câu thứ 2, Nick bắt gặp cái liếc mắt tức
tối của Sel
khiến anh chàng im bặt.
Reeeennngg.
Cô Han
bước vào lớp. Cô người gốc Hàn Quốc nhưng lại rất yêu văn học
Anh.
Người cô nhỏ thó nhưng cô có giọng hát opera thật đáng nể, nó có
thể
làm vỡ kính ở cự ly 10m. Vẫn sặc sỡ như mọi ngày, hôm nay cô xuất
hiện
với chiếc áo dài qua eo màu xanh lá cây điểm chấm bi đủ màu với
cái
dây nịt to bản màu đen thắt ngang eo, chiếc váy tím dài có những
sọc
caro trắng ngang dọc. Và cứ như thể bộ đồ này chưa đủ màu mè, cô ấy
còn
kết hợp thêm 1 cặp kính tròn vo gọng đỏ lè và 1 cái băng đô vải là
sự
pha trộn của ko biết bao nhiêu màu sắc.
Sel nhìn cô Han từ đầu
tới chân. “Ôi trời, cô ấy thật là có vấn đề về
thẩm mỹ. Trông cô ấy
cứ như là… gì nhỉ??? …Àh, giống 1 con két vùng
nhiệt đới… nhưng…
nhưng nó biết đọc thơ của Shakespear, haha”. Thích
thú với ý nghĩ
nghịch ngợm của mình. Nó tủm tỉm cười.
- Hey hey, có gì vui mà
cười 1 mình thế??? Nói cho mình cười chung với, kaka – Nick hóm hỉnh.
-
Cậu đúng là… ham hố quá – Sel phì cười – Mà cậu có thấy cô Han trông
giống
1 con két Nam Mỹ biết đọc thơ Shakespear ko? – Nó thì thầm.
-
Đúng đúng, cậu nói đúng, haha – Nick tỏ vẻ đồng ý . 2 đứa tụm đầu cười
khúc khích với cái khám phá thú vị trên.
- Eh hèm, cô Selena
Stewart và cậu Nick Jonas hình như đang có chuyện
gì vui lắm nhỉ??? –
Cô Han hắng giọng – Có muốn lên đây kể cho cả lớp
cùng nghe ko
nào???
- Haha haha haha. Bạn Selena bảo là cô, cô trông giống…
Áhhhhhhh –Chưa kịp dứt lời, Nick đã kêu lên thảm thiết.
- Em lại
sao thế hả?
- Dạ, dạ ko có gì. Chắc Nick bị muỗi cắn. Cô có thể
bắt đầu bài mới đi ạh – Sel nhã nhặn.
- Hừmm…
Lườm Nick
bằng cặp mắt mang hình viên đạn trong khi anh chàng đang xuýt
xoa cái
chân bị nó đạp cho 1 cú trời giáng, Sel nhếch miệng:
- Cậu giỏi
thật đấy nhỉ?!!
- Xin lỗi, mình lỡ lời, tại… tại mình hơi bị
phấn khích – Nick lí nhí.
Ghi tựa đề rõ to trên bảng, cô Han quay
xuống giới thiệu.
- Tuần trước các em đã được học 1 tác phẩm bi
kịch rất nổi tiếng của
Shakespear là Romeo và Juliette. Nhân tiện đây
tôi cũng hỏi em Miley
Stewart về kế hoạch vở nhạc kịch đã thực hiện
tới đâu rồi í nhỉ?
- Dạ vẫn đúng kế hoạch ạh. Ngày mai em sẽ tổ
chức thi thử giọng. Cô có thể tới để góp ý đấy ạh – Miley lễ độ.
-
Được rồi. Tôi nhớ rồi. Trở lại bài học, hôm nay tôi sẽ tiếp tục giới
thiệu
cho các em 1 tác phẩm bi kịch khác của Shakespear. Tác phẩm này
phản
ánh mâu thuẫn tất yếu của sự phát triển, của cuộc đấu tranh giữa
cái
thiện và cái ác luôn tồn tại xã hội thông qua cuộc đời 1 chàng trai
trẻ,
đó là Hamlet. Nào, các em hay mở sách ra trang 178 và…
- Dạ… Cô
cho em hỏi đây có phải là lớp văn học Anh của cô Han ko ạh?
- Là
tôi đây. Em là học sinh mới hả?
Anh chàng mới bước vào lớp trong
tiếng ồ lên rộn ràng của các cô gái.
- Là cậu ấy thật hả? Có
đúng thế ko mày???
- Đúng rồi. Khuôn mặt kia, mái tóc kia thì
chắc là cậu ấy rồi.
- Jake Ryan học chung với mình. Thật ko tin
đựợc.
- Tao cũng ko tin nữa. Nhéo tao 1 cái cho tỉnh coi.
-
Áhhhhh. Sao nhéo đau thế? Vậy thì ko phải mơ rồi. Tuyệt quá.
Yahuuuuuuuuu!!!!
- Này này, im lặng…Im lặng nào… TÔI – BẢO – IM –
LẶNG! – Cô Han phải
hét lên để lập lại trật tự - Vậy em tên là Jake
Ryan? – Cô hỏi lại Jake
sau khi đã đọc tờ giấy giới thiệu – Em có thể
giới thiệu sau đó chọn
chỗ ngồi cho mình và tôi sẽ bắt đầu giờ học.
Quay
lưng đi, cô lầm bầm “Ôi, làm gì mà phải hét lên như là Shakespear sống
dậy thế cơ chứ. Thật là…”
- Chào các bạn. Mình là Jake Ryan. Từ
nay mình sẽ học ở ngôi trường
này. Rất vui được làm quen với mọi
người. Àhhh, lúc nãy qua sự hâm mộ
của các bạn thì mình thấy nhiều
bạn ở đây cũng đã biết mình. Tuy nhiên
mình cũng ko phiền nếu phải kể
cho các bạn nghe tiểu sử và những thành
công của mình….
-
Thôi thôi, tiểu sử của em ta có thể nghe sau. Bây giờ em có thể tìm
chỗ
ngồi và lắng nghe tiểu sử của tác phẩm Hamlet – Cô Han tức tối cắt
ngang.
-
Àhhh. Ok! – Jake cười ngượng nghịu.
Đi xuống chiếc bàn trống cuối lớp, Jake vô tình va
vào
bàn của Selena và làm rơi hết sách vở của cô. Cùng một phản xạ, cả
Sel
và Jake đều cuối xuống nhặt lên.
- Đồ của bạn đây. Xin lỗi nhé.
Làm quen nha, mình là Jake.
- Mình… àh, cám ơn Jake. Mình… mình…
tên Sel… Selena… Selena Stewart – Sel ấp úng trả lời.
Ngồi lại
ngay ngắn, nó cố gắng nghe cô Han giảng bài nhưng ko thể nhét
nổi 1
chữ. Khuôn mặt ấy, mái tóc ấy và cả nụ cười ấy nữa… tràn ngập
trong
nó. Nó khẽ lúc lắc đầu để cố làm rơi những hình ảnh ấy ra khỏi
tâm
trí… nhưng… ko được. Có cái gì lạ lắm, nó cảm thấy thế. Cảm giác
này
chưa từng xảy ra bao giờ, chưa từng. Tự nhiên tim nó đập mạnh khủng
khiếp,
má nó nóng ran, hai bàn tay ướt mồ hôi cứ vặn vẹo mãi ko thôi.
Nó cố
ngồi thẳng lưng, nhìn vào không trung và hít vào thở ra để bình
tĩnh
lại…
Bên cạnh nó, Nick vẫn đờ mặt nhìn nó khó hiểu từ nãy tới
giờ. “Làm gì
mà cứ ngồi hít vào thở ra như mấy bà bầu sắp đẻ ấy
nhỉ???” – Nick tự
hỏi. Nó vẫn đang chờ đợi câu trả lời cho câu hỏi mà
nó chắc rằng cô
nàng Sel đang quá bận tập bài thể dục hít thở mà
chẳng nghe được chữ
nào. Ngán ngẫm, nó quay xuống hỏi Archie – ng
đang chăm chú ghi chép
bài giảng của cô Han.
- eh eh, mày có
biết tên vừa rồi là ai ko?
- Thì nó tên Jake Ryan. Nó đã giới
thiệu rồi mà – DA cười hiền hậu.
- Gì chứ! Cái này tao biết rồi,
cần gì mày nói lại chứ. Ý tao là làm quái gì mà tụi con gái cứ phát điên
vì nó thế hả???
- Àh, nó là diễn viên ca sĩ tuổi teen đang nổi
tiếng đó mà. Tao cũng gặp nó mấy lần rồi – Archie lại cười (ôi, iu
thế!!!)
- Ra là thế - Nick gật gù vẻ hiểu biết – Nhưng sao mày
cũng nổi tiếng
mà tụi lớp mình lại ko hành động giống thế? Mày là
runner-up của
American Idol chứ ít gì. Lạ thiệt!
- Ừh, chắc
các bạn quen mình lâu rồi nên ko háo hức nữa,hì hì
- Tên này có
gì hay ho chứ. Nhìn mặt đểu chết được. Lại thêm cái cách
ăn mặc chải
chuốt điệu chảy nước. Lại thêm cái cách khoe khoang bản
thân… Lại
thêm cái cách nó nhìn Sel nữa… chắc có ý đồ đen tối gì đây.
Tức
quá!!! – Nick quay lên lầm bầm.
Bực bội với ý nghĩa của mình, nó
giộng tay lên bàn 1 cái “ầm” làm cô Han đang say sưa nói cũng phải giật
mình.
- CẬU – JONAS. Một lần nữa là cậu lên phòng cấm túc đấy
nhé. BIẾT CHƯA
HẢAA? – Cô Han đang cố kìm nén hết sức sự tức giận của
mình.
- Dạ, em biết rồi – Nick thu người lại, cụp đầu vẻ hối
hận.
Cast mới:
Nick Jonas: 1 chàng
trai tốt bụng và hay nghịch ngợm đáng iu. Có cảm tình với Selena.
Jake Ryan: 1 ngôi sao ca nhạc
kiêm điện ảnh tuổi teen nổi tiếng. Tật xấu lớn nhất là tính hay khoe
khoang về bản thân.
Và... sự xuất hiện đặc biệt của...
David Archuleta:
bạn học cùng lớp của Sel, Mil và Nick. Tính tình thì cực kì hiền lành và
đáng iu
CHAPTER 2:
Kítttttt,
chiếc xe
số 15 thắng lại trước cổng Leland highschool, Mil chờ những
đứa học
sinh trên xe ra hết rồi mới xuống. Mil luôn làm vậy, đơn giản
vì nó
thích là người cuối cùng chào bác tài xế Bill đáng mến.
- Chúc
bác một ngày tốt lành nhé bác Bill – nó đứng dưới lề đường, vẫy tay và
nói với lên.
- Cháu cũng thế nhé!
Chưa đến giờ vào học
nên sảnh đường thật đông đúc. Sel đi nhanh đến hộc
tủ của mình, vơ
vội mấy thứ cần thiết nhét vào balo để chuẩn bị cho lớp
Văn học Anh
của Mrs Han trong khi Mil vẫn còn bận rộn với những lời
chào hỏi và
khen ngợi của những người trong sảnh.
- Good morning Mil!
-
Hi everybody!
- Hôm nay Mil xinh thế!!! – chàng trai nào đó
buông lời tán tỉnh.
- Cám ơn Andy nhé!
- Tí nữa Mil chỉ
giùm tớ bài tập này nhé.
- Ok, hẹn giờ ra chơi nhé Sarah.
Sel
tỏ vẻ khó chịu khi thấy mọi người thân thiện với Miley. Ầm, Nó đóng
mạnh
cánh cửa sắt của tủ đồ và bước đi 1 cách bực dọc trước con mắt
ngạc
nhiên của mọi người.
Mil cố nặn ra 1 nụ cười gượng khi mọi người
quay lại nhìn nó sau hành
động của Sel. Nó bước lại tờ thông báo
tuyển người cho vở nhạc kịch
Romeo and Juliette do nó làm đạo diễn sẽ
được trình diễn vào ngày kỉ
niệm thành lập trường sắp tới. Hôm nay
đã là hạn chót, có thêm vài cái
tên mới ứng cử cho những vai phụ, vẫn
chưa ai đủ tự tin ứng cử vai
Romeo và Juliette, vẻ thất vọng lộ rõ
trên mặt nó.
------------------------------------------------------------------
Thấy Sel bước vào, Nick đang nằm ngả nghiêng trên bàn
liền hăng hái ngay ngắn lại.
- Chào Sel. Hôm nay Sel xinh lắm!
-
Hi… and thanks – Sel chào lại uể oải và ngồi xuống bàn bên cạnh.
-
Hi Miley. Hôm nay Miley xinh thêeee!!!
- Haha, thật sao??? Mình biết mà! – Miley tự tin đùa
giỡn
- Tất nhiên rồi, cậu lúc nào mà chả xinh, haha. Cậu là… –
vừa quay
xuống khen Miley câu thứ 2, Nick bắt gặp cái liếc mắt tức
tối của Sel
khiến anh chàng im bặt.
Reeeennngg.
Cô Han
bước vào lớp. Cô người gốc Hàn Quốc nhưng lại rất yêu văn học
Anh.
Người cô nhỏ thó nhưng cô có giọng hát opera thật đáng nể, nó có
thể
làm vỡ kính ở cự ly 10m. Vẫn sặc sỡ như mọi ngày, hôm nay cô xuất
hiện
với chiếc áo dài qua eo màu xanh lá cây điểm chấm bi đủ màu với
cái
dây nịt to bản màu đen thắt ngang eo, chiếc váy tím dài có những
sọc
caro trắng ngang dọc. Và cứ như thể bộ đồ này chưa đủ màu mè, cô ấy
còn
kết hợp thêm 1 cặp kính tròn vo gọng đỏ lè và 1 cái băng đô vải là
sự
pha trộn của ko biết bao nhiêu màu sắc.
Sel nhìn cô Han từ đầu
tới chân. “Ôi trời, cô ấy thật là có vấn đề về
thẩm mỹ. Trông cô ấy
cứ như là… gì nhỉ??? …Àh, giống 1 con két vùng
nhiệt đới… nhưng…
nhưng nó biết đọc thơ của Shakespear, haha”. Thích
thú với ý nghĩ
nghịch ngợm của mình. Nó tủm tỉm cười.
- Hey hey, có gì vui mà
cười 1 mình thế??? Nói cho mình cười chung với, kaka – Nick hóm hỉnh.
-
Cậu đúng là… ham hố quá – Sel phì cười – Mà cậu có thấy cô Han trông
giống
1 con két Nam Mỹ biết đọc thơ Shakespear ko? – Nó thì thầm.
-
Đúng đúng, cậu nói đúng, haha – Nick tỏ vẻ đồng ý . 2 đứa tụm đầu cười
khúc khích với cái khám phá thú vị trên.
- Eh hèm, cô Selena
Stewart và cậu Nick Jonas hình như đang có chuyện
gì vui lắm nhỉ??? –
Cô Han hắng giọng – Có muốn lên đây kể cho cả lớp
cùng nghe ko
nào???
- Haha haha haha. Bạn Selena bảo là cô, cô trông giống…
Áhhhhhhh –Chưa kịp dứt lời, Nick đã kêu lên thảm thiết.
- Em lại
sao thế hả?
- Dạ, dạ ko có gì. Chắc Nick bị muỗi cắn. Cô có thể
bắt đầu bài mới đi ạh – Sel nhã nhặn.
- Hừmm…
Lườm Nick
bằng cặp mắt mang hình viên đạn trong khi anh chàng đang xuýt
xoa cái
chân bị nó đạp cho 1 cú trời giáng, Sel nhếch miệng:
- Cậu giỏi
thật đấy nhỉ?!!
- Xin lỗi, mình lỡ lời, tại… tại mình hơi bị
phấn khích – Nick lí nhí.
Ghi tựa đề rõ to trên bảng, cô Han quay
xuống giới thiệu.
- Tuần trước các em đã được học 1 tác phẩm bi
kịch rất nổi tiếng của
Shakespear là Romeo và Juliette. Nhân tiện đây
tôi cũng hỏi em Miley
Stewart về kế hoạch vở nhạc kịch đã thực hiện
tới đâu rồi í nhỉ?
- Dạ vẫn đúng kế hoạch ạh. Ngày mai em sẽ tổ
chức thi thử giọng. Cô có thể tới để góp ý đấy ạh – Miley lễ độ.
-
Được rồi. Tôi nhớ rồi. Trở lại bài học, hôm nay tôi sẽ tiếp tục giới
thiệu
cho các em 1 tác phẩm bi kịch khác của Shakespear. Tác phẩm này
phản
ánh mâu thuẫn tất yếu của sự phát triển, của cuộc đấu tranh giữa
cái
thiện và cái ác luôn tồn tại xã hội thông qua cuộc đời 1 chàng trai
trẻ,
đó là Hamlet. Nào, các em hay mở sách ra trang 178 và…
- Dạ… Cô
cho em hỏi đây có phải là lớp văn học Anh của cô Han ko ạh?
- Là
tôi đây. Em là học sinh mới hả?
Anh chàng mới bước vào lớp trong
tiếng ồ lên rộn ràng của các cô gái.
- Là cậu ấy thật hả? Có
đúng thế ko mày???
- Đúng rồi. Khuôn mặt kia, mái tóc kia thì
chắc là cậu ấy rồi.
- Jake Ryan học chung với mình. Thật ko tin
đựợc.
- Tao cũng ko tin nữa. Nhéo tao 1 cái cho tỉnh coi.
-
Áhhhhh. Sao nhéo đau thế? Vậy thì ko phải mơ rồi. Tuyệt quá.
Yahuuuuuuuuu!!!!
- Này này, im lặng…Im lặng nào… TÔI – BẢO – IM –
LẶNG! – Cô Han phải
hét lên để lập lại trật tự - Vậy em tên là Jake
Ryan? – Cô hỏi lại Jake
sau khi đã đọc tờ giấy giới thiệu – Em có thể
giới thiệu sau đó chọn
chỗ ngồi cho mình và tôi sẽ bắt đầu giờ học.
Quay
lưng đi, cô lầm bầm “Ôi, làm gì mà phải hét lên như là Shakespear sống
dậy thế cơ chứ. Thật là…”
- Chào các bạn. Mình là Jake Ryan. Từ
nay mình sẽ học ở ngôi trường
này. Rất vui được làm quen với mọi
người. Àhhh, lúc nãy qua sự hâm mộ
của các bạn thì mình thấy nhiều
bạn ở đây cũng đã biết mình. Tuy nhiên
mình cũng ko phiền nếu phải kể
cho các bạn nghe tiểu sử và những thành
công của mình….
-
Thôi thôi, tiểu sử của em ta có thể nghe sau. Bây giờ em có thể tìm
chỗ
ngồi và lắng nghe tiểu sử của tác phẩm Hamlet – Cô Han tức tối cắt
ngang.
-
Àhhh. Ok! – Jake cười ngượng nghịu.
--------------------------------------------------------------------------------
Đi xuống chiếc bàn trống cuối lớp, Jake vô tình va
vào
bàn của Selena và làm rơi hết sách vở của cô. Cùng một phản xạ, cả
Sel
và Jake đều cuối xuống nhặt lên.
- Đồ của bạn đây. Xin lỗi nhé.
Làm quen nha, mình là Jake.
- Mình… àh, cám ơn Jake. Mình… mình…
tên Sel… Selena… Selena Stewart – Sel ấp úng trả lời.
Ngồi lại
ngay ngắn, nó cố gắng nghe cô Han giảng bài nhưng ko thể nhét
nổi 1
chữ. Khuôn mặt ấy, mái tóc ấy và cả nụ cười ấy nữa… tràn ngập
trong
nó. Nó khẽ lúc lắc đầu để cố làm rơi những hình ảnh ấy ra khỏi
tâm
trí… nhưng… ko được. Có cái gì lạ lắm, nó cảm thấy thế. Cảm giác
này
chưa từng xảy ra bao giờ, chưa từng. Tự nhiên tim nó đập mạnh khủng
khiếp,
má nó nóng ran, hai bàn tay ướt mồ hôi cứ vặn vẹo mãi ko thôi.
Nó cố
ngồi thẳng lưng, nhìn vào không trung và hít vào thở ra để bình
tĩnh
lại…
Bên cạnh nó, Nick vẫn đờ mặt nhìn nó khó hiểu từ nãy tới
giờ. “Làm gì
mà cứ ngồi hít vào thở ra như mấy bà bầu sắp đẻ ấy
nhỉ???” – Nick tự
hỏi. Nó vẫn đang chờ đợi câu trả lời cho câu hỏi mà
nó chắc rằng cô
nàng Sel đang quá bận tập bài thể dục hít thở mà
chẳng nghe được chữ
nào. Ngán ngẫm, nó quay xuống hỏi Archie – ng
đang chăm chú ghi chép
bài giảng của cô Han.
- eh eh, mày có
biết tên vừa rồi là ai ko?
- Thì nó tên Jake Ryan. Nó đã giới
thiệu rồi mà – DA cười hiền hậu.
- Gì chứ! Cái này tao biết rồi,
cần gì mày nói lại chứ. Ý tao là làm quái gì mà tụi con gái cứ phát điên
vì nó thế hả???
- Àh, nó là diễn viên ca sĩ tuổi teen đang nổi
tiếng đó mà. Tao cũng gặp nó mấy lần rồi – Archie lại cười (ôi, iu
thế!!!)
- Ra là thế - Nick gật gù vẻ hiểu biết – Nhưng sao mày
cũng nổi tiếng
mà tụi lớp mình lại ko hành động giống thế? Mày là
runner-up của
American Idol chứ ít gì. Lạ thiệt!
- Ừh, chắc
các bạn quen mình lâu rồi nên ko háo hức nữa,hì hì
- Tên này có
gì hay ho chứ. Nhìn mặt đểu chết được. Lại thêm cái cách
ăn mặc chải
chuốt điệu chảy nước. Lại thêm cái cách khoe khoang bản
thân… Lại
thêm cái cách nó nhìn Sel nữa… chắc có ý đồ đen tối gì đây.
Tức
quá!!! – Nick quay lên lầm bầm.
Bực bội với ý nghĩa của mình, nó
giộng tay lên bàn 1 cái “ầm” làm cô Han đang say sưa nói cũng phải giật
mình.
- CẬU – JONAS. Một lần nữa là cậu lên phòng cấm túc đấy
nhé. BIẾT CHƯA
HẢAA? – Cô Han đang cố kìm nén hết sức sự tức giận của
mình.
- Dạ, em biết rồi – Nick thu người lại, cụp đầu vẻ hối
hận.
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Re: [Fanfic] Twins
mai post chap 3 ^^
h` đi ngủ :)
h` đi ngủ :)
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Chồng Mario Maurer- Administrator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2260
Ca$h : 130180
Re: [Fanfic] Twins
Khj nào Nhok mới onl
Fic hay quá trùi lun
Fic hay quá trùi lun
♥@pple♥- Moderator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 570
Ca$h : 183460
Đến từ : Hà Nội
Re: [Fanfic] Twins
Chap 3 ne`:
CHAPTER 3: .
Reengg, tiếng chuông vang lên báo hiệu sự giải
thoát cho những đứa học sinh lớp văn học Anh. Với tốc độ tên lửa, một
số đứa phóng như bay ra cửa. Sel vẫn đang ngồi bất động như bị thôi
miên trong khi ở cuối lớp, Miley ngồi cười mỉm khi nghe anh chàng Jake
hào hoa kể lể chiến tích trong vòng vây của các cô gái.
- Hey hey, cậu có sao ko thế??? – Nick lay vai Sel.
- …
- SELENA STEWART! Mình đang hỏi cậu đấy.
- Àh… àh, mình ko sao. Mà có chuyện gì thế? – Sel bừng tỉnh
- Chiều nay cậu có hứa kèm mình môn Toán đấy nhé. Tớ chờ cậu ở thư
viện. 2h đấy. Nhớ nha! Bây giờ mình đi chơi bóng rổ đây. Bye! – Nick
bay ra cửa mà ko cần nghe câu trả lời của Sel.
Quay lại phía sau, vẫn thấy chỉ thấy một đống con gái vây quanh Jake, nó sắp xếp sách vở rồi đi ra trong tiếng thở dài.
- Chào bạn, mình là Miley Stewart. Rất vui được làm quen!
- Hi Miley. Ủa mà cậu có họ hàng gì với cái bạn Stewart gì ở trên ko
vậy?... Mà tên gì ấy nhỉ??? – Jake đang thử thách trí nhớ của mình
- Đó là Selena. Nó em là song sinh của mình.
- Àh!!! Selena. Mình cũng vừa mới nhớ ra! Vậy cậu là Miley, cô gái nổi tiếng nhất trường này???
- Haha… cậu quá khen… nhưng… cậu biết mình àh?
- Lúc nãy vào trường mình đã thấy hình cậu khắp trên tường. Nào là học
sinh xuất sắc, giọng ca vàng, hội trưởng hội học sinh, chủ tịch CLB
kịch…Khâm phục thật đấy!
- Cám ơn nhé! Mà mình đang chịu trách nhiệm cho 1 vở nhạc kịch của
trường… Liệu cậu có thể tham gia thử giọng cho vai nam chính vào ngày
mai ko?
- Uhmmmm, để mình suy nghĩ 1 chút… Ok, mình đồng ý… nhưng với điều kiện
là cậu phải đóng vai nữ chính cơ – Jake đá lông nheo với Miley.
.
- Haha, mình sẽ chấp nhận điều kiện của cậu nếu mình ko tìm được người
nào phù hợp cho vai ấy. Vậy nhé, mình sẽ ghi tên cậu vào danh sách. Hẹn
gặp cậu ngày mai lúc 2h tại hội trường, bây giờ mình có việc phải đi.
Bye!!!
------------------------------------------------------------
Sel đang bước đi với bao suy nghĩ trong đầu. Bỗng có tiếng ai đó gọi giật nó lại từ phía sau:
- Selena… Selena…
- … - Nó quay lại vừa lúc Jake chạy tới.
- Này, mình muốn nhờ bạn một việc.Được ko nhỉ???
- Bạn…bạn nói đi.
- Mình muốn bạn dắt mình đi tham quan trường… được ko nhỉ? Nói chung là mình mới tới nên cũng muốn tìm hiểu ấy mà.
- Nhưng… nhưng… sao… sao lại là mình?
- Àh, tại mình đã tự nhủ là người nào mình làm quen đầu tiên khi vào đây sẽ là ng có vinh dự đó. Cậu ko thích àh???
- Ko ko… Mình rất vui.
- Ok, vậy 2h nhé. Mình sẽ chờ cậu trước cổng trường. Giờ mình phải đi
gặp ng quản lý. Bye! – Jake lại đá lông nheo trước khi bỏ đi.
Sel bước nhanh hơn trên đường từ trạm xe bus về nhà, tự tin hơn với nụ
cười tươi tắn trên mặt. Tất nhiên, nó đang vui mà… àh ko, đang sướng
điên lên được ấy chứ.
!!!
Bỗng từ đâu, Mil chạy lại chắn ngang mặt nó. Với nụ cười và vẻ mặt tinh nghịch, nó hỏi Sel:
- Hehe, lúc nãy chị thấy Jake nói chuyện với em và nãy giờ thì em cứ
tủm tĩm cười. Có chuyện gì đây keke? Kể chị nghe đi. Đi màaaaa – Nó cầm
tay Sel lắc lắc nũng nịu.
- Tôi ko có chuyện gì để nói với chị hết – Sel trở lại vẻ mặt lạnh lùng, giật mạnh tay nó ra khỏi tay Mil… và tiếp tục đi.
- Lại thế rồi… haizzzz
------------------------------------------------------------
2h30, Sel vẫn đứng đợi trước cổng trường. Nó nhịp
chân theo bài hát trong chiếc Ipod nhưng mắt vẫn nhìn ngang dọc như
đang tìm kiếm ai đó. Cuối cùng, nó cũng thở phào nhẹ nhõm khi 1 chiếc
xe sang trọng dừng lại trước mặt.
- Xin lỗi mình tới trễ. Cậu chờ lâu chưa?
- Àh, mình cũng mới tới thôi.
- Được rồi, mình đi thôi. Từ bây giờ cậu là hướng dẫn viên của mình.
Sel nở nụ cười xinh xắn rồi bắt đầu dẫn Jake đi tham quan
- Tuy mình cũng mới vào nhưng cũng được biết khá rõ về ngôi trường.
Trường có lịch sử từ… - Sel thao thao nói như 1 hướng dẫn viên thực sự
(công sức nó ngồi học bài từ lúc về đến bây giờ đấy!!!)…
Jake kết thúc chuyến tham quan bằng lời đề nghị
- Chà, ngôi trường này tuy nhỏ nhưng cũng có nhiều điều thú vị nhỉ! Được rồi, để cám ơn cậu, mình sẽ mời cậu đi uống nước, ok?
- Uh – Sel khẽ gật đầu.
-------------------------------------------------------------------
Về phần Nick, nó giật mình tỉnh giấc sau khi nghe tiếng cô văn thư
- Dậy đi chứ. Thư viện là nơi học bài chứ có phải chỗ ngủ đâu. Cậu đã
ngủ hơn 2 tiếng rồi đấy. Nào, bây giờ thì đi về nhà ngủ đi.
- Ooaah .
– Nó ngáp dài và uể oải xách balo ra khỏi thư viện
Sel ko tới và nó thì ngủ lúc nào chẳng hay.”Cái cô nàng này, ko tới thì
phải bảo cho nó biết chứ! Tại sao lại cho nó leo cây ko thương tiếc thế
này? Tội này phải xử thật nặng mới được!!! Hừ” – Nick vừa đi vừa suy
nghĩ trong khi chân liên tục đá mạnh vào không khí cứ như là không khí
mới chính là ngừơi cho nó leo cây í.
Chợt! nó chựng lại. Nó trông thấy ai đó rất giống Sel đang ngồi cười
nói trong tiệm café sang trọng. Đứng lại, nó áp sát mặt vào cửa kính để
nhìn cho rõ.
“Đúng là cô nàng rồi. Còn ai kia? Ahhhhhhh, tên Jake đáng ghét. 2 ng đó
đang nói gì mà vui vẻ thế… Xem Sel kìa, cứ cười mãi ko thôi… .
Còn
tên kia nữa chứ, ôi trời, nhìn nụ cười là đã thấy đểu rồi… Mình có nên
cắt ngang ko nhỉ???” – nó đứng lầm bầm 1 hồi lâu mà vẫn chưa có quyết
định rõ ràng. Sợ Sel khó xử, nó dợm bước bỏ đi…. nhưng chưa đươc 2 bước
chân, nó quay ngược lại với vẻ mặt quyết tâm và tiếng hô lớn “Phải
vào!!!”. Thế rồi chưa đầy 3s sau quyết định dũng cảm trên nó lại đứng
xụi lơ “…Nhưng… như vậy thì bất lịch sự quá!” và cũng chưa đầy 3s cắn
rứt lương tâm nó quay ngoắt 1800 “Hừ, thà mang tiếng bất lịch sự còn
hơn để tên nhà giàu ẻo lả kia lừa gạt Sel. Phải vào. Cố lên!”. Hít 1hơi
sâu, nó đẩy cửa bước vào.
- Haha, tình cờ thật đấy, ko ngờ được gặp bạn mới ở đây – Nick xởi lởi
chào hỏi ko quên kèm theo cái vỗ muốn trẹo vai Jake trong khi Sel trợn
tròn mắt vì ngạc nhiên.
- Ờ ờ… chào bạn – Jake vừa chào nhăn nhó vừa xoa cái vai đau.
- Cậu… cậu… làm gì ở đây??? – Sel lắp bắp.
- Mình đi ngang qua đây nhưng tình cờ nhìn thấy bạn mới nên mình ghé
vào làm quen. Cậu biết đấy, hôm nay Jake quá sức bận rộn với hàng đống
cô gái ở trường nên làm gì có thời gian chào hỏi các bạn nam. Có đúng
ko Jake nhỉ??? – nó nói với giọng moi móc – Mình là Nick Jonas, là bạn
thân của Sel hiện tại và là chồng tương lai… hahaha.
– nói xong nó phá lên cười tự hào.
- Gì chứ?!! Ai cho cậu ăn nói kiểu đó hả Nick??? – Sel hét lên.
- Vậy sao? Đáng tiếc là mình chưa nghe Sel đáng yêu kể gì về bạn – Jake cười mỉa mai.
- Này này, đừng gọi là Sel chứ. Chỉ có mình mới được gọi là Sel thôi.
Cậu phải gọi là Selena… Sel chưa nói về mình với bạn chẳng qua vì cô ấy
thấy chưa thích hợp mà thôi, đúng ko Sel nhỉ? – nó ngả người về phía
Sel nói tình tứ.
Và dường như chưa muốn dừng lại, Nick vẫn cố tìm những câu nói châm chích sự chau chuốt ngoại hình của Jake:
- Ái chà chà! Tóc của cậu đẹp thật đấy. Mềm và mượt giống y con gái.
Haha… mình cá là cậu phải tốn 2 tiếng mỗi ngày để chăm sóc nó. Đúng ko?
Haha… Chắc cậu phải sử dụng nhiều thứ lắm nhỉ? Nào là dầu gội, dầu xả,
dầu bóng… và bao nhiêu thứ kèm theo nữa chứ. Haha. Ôi trời, các bạn gái
chắc phải học hỏi cậu nhiều đấy! … Haiz, cậu nhìn mình này. mình thì
cũng giống như mấy đứa con trai khác thôi, mỗi ngày chỉ tốn có 1 phút
để chải đầu… nhiều khi ko cần nữa ấy chứ. Tóc mình vốn xù thế này rồi,
có chải hay ko thì cũng đâu ai biết… haha… con trai là phải nhanh chóng
như thế đấy!....
Àh, còn quần áo nữa chứ. Cậu hẳn cũng tốn nhiều thời gian cho nó lắm
đây?!! Lúc nãy đi đường mình thấy chị kia mặc cái áo giống y chang của
cậu…Mà nói giống y thì cũng ko phải, nhỉ? Nhưng nói chung là khá giống
đấy… Thế cậu có mua nhầm nó ở cửa hiệu đồ nữ ko nhỉ??? Haha… Buồn cười
quá Sel nhỉ?!!
Nick tự nói, tự cười trong khi Sel giận tím mặt, nó nắm chặt tay lại,
mím môi để ko bật ra những lời trách móc bất lịch sự trước mặt Jake…Còn
Jake, anh chàng chỉ có thể ngồi cười 1 cách gượng gạo nhưng gương mặt
ngày càng đỏ bừng như 1 trái cà chua sắp được thu hoạch.
- … Cũng trễ rồi. Mình còn nhiều bài tập ở nhà nên mình về trước. Ngày mai gặp lại nhé .
– Sel lên tiếng giải thoát Jake
khỏi tình cảnh trớ trêu.
- Ok. Tạm biệt cậu… và… cả Nick nữa – Jake cười nhẹ nhõm.
- Mình đi trước nhé – Sel cười với Jake và bước đi vội vã ra khỏi quán.
- Này, nhớ trả tiền nhé. Trả cho ly của mình luôn, Bye! – Nick vội phóng theo Sel nhưng ko quên quay lại nhắc nhở Jake.
- Sel… Sel… cậu đi hay chạy thế? Phù phù… - Nick chạy hộc tốc từ phía sau tới.
- … - Sel vẫn im lặng bước đi đầy tức giận.
- Cậu quá đáng thật đấy….
- AI QUÁ ĐÁNG HẢ? – Sel hét lên – Cậu nghĩ mình là ai mà cho mình cái
quyền được phép xúc phạm người khác hả? Cậu là ai mà dám bảo là chồng
tương lai của mình chứ?... Mình thật ko ngờ… cậu…
- AI QUÁ ĐÁNG HẢ? – Nick hét lại – Mình mới nói với thằng ẻo lả ấy có 2
câu cậu đã cho mình là ng xấu tính… trong khi cậu cho mình chờ hơn 2
tiếng mà ko có 1 lời xin lỗi hay nhắn tin. AI MỚI LÀ NGƯỜI QUÁ ĐÁNG
ĐÂY!... Chỉ vì 1 tên nhóc lạ hoắc mà cậu nỡ bỏ rơi bạn thân của mình
àh?... Cậu mới là ng làm cho mình thất vọng đấy…
Nick bỏ đi, để mặt Sel đứng yên như tượng trên đường. Bây giờ nó mới
nhớ là nó có hẹn với Nick, nó đã để Nick chờ đợi trong khi vẫn ung dung
vui vẻ với Jake. Bỗng nhiên nó muốn khóc kinh khủng… nhưng sao nó cứ
đứng trơ ra với vị café đắng chát ở trong miệng…
.
.............................................................................................................
CHAPTER 3: .
Reengg, tiếng chuông vang lên báo hiệu sự giải
thoát cho những đứa học sinh lớp văn học Anh. Với tốc độ tên lửa, một
số đứa phóng như bay ra cửa. Sel vẫn đang ngồi bất động như bị thôi
miên trong khi ở cuối lớp, Miley ngồi cười mỉm khi nghe anh chàng Jake
hào hoa kể lể chiến tích trong vòng vây của các cô gái.
- Hey hey, cậu có sao ko thế??? – Nick lay vai Sel.
- …
- SELENA STEWART! Mình đang hỏi cậu đấy.
- Àh… àh, mình ko sao. Mà có chuyện gì thế? – Sel bừng tỉnh
- Chiều nay cậu có hứa kèm mình môn Toán đấy nhé. Tớ chờ cậu ở thư
viện. 2h đấy. Nhớ nha! Bây giờ mình đi chơi bóng rổ đây. Bye! – Nick
bay ra cửa mà ko cần nghe câu trả lời của Sel.
Quay lại phía sau, vẫn thấy chỉ thấy một đống con gái vây quanh Jake, nó sắp xếp sách vở rồi đi ra trong tiếng thở dài.
- Chào bạn, mình là Miley Stewart. Rất vui được làm quen!
- Hi Miley. Ủa mà cậu có họ hàng gì với cái bạn Stewart gì ở trên ko
vậy?... Mà tên gì ấy nhỉ??? – Jake đang thử thách trí nhớ của mình
- Đó là Selena. Nó em là song sinh của mình.
- Àh!!! Selena. Mình cũng vừa mới nhớ ra! Vậy cậu là Miley, cô gái nổi tiếng nhất trường này???
- Haha… cậu quá khen… nhưng… cậu biết mình àh?
- Lúc nãy vào trường mình đã thấy hình cậu khắp trên tường. Nào là học
sinh xuất sắc, giọng ca vàng, hội trưởng hội học sinh, chủ tịch CLB
kịch…Khâm phục thật đấy!
- Cám ơn nhé! Mà mình đang chịu trách nhiệm cho 1 vở nhạc kịch của
trường… Liệu cậu có thể tham gia thử giọng cho vai nam chính vào ngày
mai ko?
- Uhmmmm, để mình suy nghĩ 1 chút… Ok, mình đồng ý… nhưng với điều kiện
là cậu phải đóng vai nữ chính cơ – Jake đá lông nheo với Miley.
.
- Haha, mình sẽ chấp nhận điều kiện của cậu nếu mình ko tìm được người
nào phù hợp cho vai ấy. Vậy nhé, mình sẽ ghi tên cậu vào danh sách. Hẹn
gặp cậu ngày mai lúc 2h tại hội trường, bây giờ mình có việc phải đi.
Bye!!!
------------------------------------------------------------
Sel đang bước đi với bao suy nghĩ trong đầu. Bỗng có tiếng ai đó gọi giật nó lại từ phía sau:
- Selena… Selena…
- … - Nó quay lại vừa lúc Jake chạy tới.
- Này, mình muốn nhờ bạn một việc.Được ko nhỉ???
- Bạn…bạn nói đi.
- Mình muốn bạn dắt mình đi tham quan trường… được ko nhỉ? Nói chung là mình mới tới nên cũng muốn tìm hiểu ấy mà.
- Nhưng… nhưng… sao… sao lại là mình?
- Àh, tại mình đã tự nhủ là người nào mình làm quen đầu tiên khi vào đây sẽ là ng có vinh dự đó. Cậu ko thích àh???
- Ko ko… Mình rất vui.
- Ok, vậy 2h nhé. Mình sẽ chờ cậu trước cổng trường. Giờ mình phải đi
gặp ng quản lý. Bye! – Jake lại đá lông nheo trước khi bỏ đi.
Sel bước nhanh hơn trên đường từ trạm xe bus về nhà, tự tin hơn với nụ
cười tươi tắn trên mặt. Tất nhiên, nó đang vui mà… àh ko, đang sướng
điên lên được ấy chứ.
!!!
Bỗng từ đâu, Mil chạy lại chắn ngang mặt nó. Với nụ cười và vẻ mặt tinh nghịch, nó hỏi Sel:
- Hehe, lúc nãy chị thấy Jake nói chuyện với em và nãy giờ thì em cứ
tủm tĩm cười. Có chuyện gì đây keke? Kể chị nghe đi. Đi màaaaa – Nó cầm
tay Sel lắc lắc nũng nịu.
- Tôi ko có chuyện gì để nói với chị hết – Sel trở lại vẻ mặt lạnh lùng, giật mạnh tay nó ra khỏi tay Mil… và tiếp tục đi.
- Lại thế rồi… haizzzz
------------------------------------------------------------
2h30, Sel vẫn đứng đợi trước cổng trường. Nó nhịp
chân theo bài hát trong chiếc Ipod nhưng mắt vẫn nhìn ngang dọc như
đang tìm kiếm ai đó. Cuối cùng, nó cũng thở phào nhẹ nhõm khi 1 chiếc
xe sang trọng dừng lại trước mặt.
- Xin lỗi mình tới trễ. Cậu chờ lâu chưa?
- Àh, mình cũng mới tới thôi.
- Được rồi, mình đi thôi. Từ bây giờ cậu là hướng dẫn viên của mình.
Sel nở nụ cười xinh xắn rồi bắt đầu dẫn Jake đi tham quan
- Tuy mình cũng mới vào nhưng cũng được biết khá rõ về ngôi trường.
Trường có lịch sử từ… - Sel thao thao nói như 1 hướng dẫn viên thực sự
(công sức nó ngồi học bài từ lúc về đến bây giờ đấy!!!)…
Jake kết thúc chuyến tham quan bằng lời đề nghị
- Chà, ngôi trường này tuy nhỏ nhưng cũng có nhiều điều thú vị nhỉ! Được rồi, để cám ơn cậu, mình sẽ mời cậu đi uống nước, ok?
- Uh – Sel khẽ gật đầu.
-------------------------------------------------------------------
Về phần Nick, nó giật mình tỉnh giấc sau khi nghe tiếng cô văn thư
- Dậy đi chứ. Thư viện là nơi học bài chứ có phải chỗ ngủ đâu. Cậu đã
ngủ hơn 2 tiếng rồi đấy. Nào, bây giờ thì đi về nhà ngủ đi.
- Ooaah .
– Nó ngáp dài và uể oải xách balo ra khỏi thư viện
Sel ko tới và nó thì ngủ lúc nào chẳng hay.”Cái cô nàng này, ko tới thì
phải bảo cho nó biết chứ! Tại sao lại cho nó leo cây ko thương tiếc thế
này? Tội này phải xử thật nặng mới được!!! Hừ” – Nick vừa đi vừa suy
nghĩ trong khi chân liên tục đá mạnh vào không khí cứ như là không khí
mới chính là ngừơi cho nó leo cây í.
Chợt! nó chựng lại. Nó trông thấy ai đó rất giống Sel đang ngồi cười
nói trong tiệm café sang trọng. Đứng lại, nó áp sát mặt vào cửa kính để
nhìn cho rõ.
“Đúng là cô nàng rồi. Còn ai kia? Ahhhhhhh, tên Jake đáng ghét. 2 ng đó
đang nói gì mà vui vẻ thế… Xem Sel kìa, cứ cười mãi ko thôi… .
Còn
tên kia nữa chứ, ôi trời, nhìn nụ cười là đã thấy đểu rồi… Mình có nên
cắt ngang ko nhỉ???” – nó đứng lầm bầm 1 hồi lâu mà vẫn chưa có quyết
định rõ ràng. Sợ Sel khó xử, nó dợm bước bỏ đi…. nhưng chưa đươc 2 bước
chân, nó quay ngược lại với vẻ mặt quyết tâm và tiếng hô lớn “Phải
vào!!!”. Thế rồi chưa đầy 3s sau quyết định dũng cảm trên nó lại đứng
xụi lơ “…Nhưng… như vậy thì bất lịch sự quá!” và cũng chưa đầy 3s cắn
rứt lương tâm nó quay ngoắt 1800 “Hừ, thà mang tiếng bất lịch sự còn
hơn để tên nhà giàu ẻo lả kia lừa gạt Sel. Phải vào. Cố lên!”. Hít 1hơi
sâu, nó đẩy cửa bước vào.
- Haha, tình cờ thật đấy, ko ngờ được gặp bạn mới ở đây – Nick xởi lởi
chào hỏi ko quên kèm theo cái vỗ muốn trẹo vai Jake trong khi Sel trợn
tròn mắt vì ngạc nhiên.
- Ờ ờ… chào bạn – Jake vừa chào nhăn nhó vừa xoa cái vai đau.
- Cậu… cậu… làm gì ở đây??? – Sel lắp bắp.
- Mình đi ngang qua đây nhưng tình cờ nhìn thấy bạn mới nên mình ghé
vào làm quen. Cậu biết đấy, hôm nay Jake quá sức bận rộn với hàng đống
cô gái ở trường nên làm gì có thời gian chào hỏi các bạn nam. Có đúng
ko Jake nhỉ??? – nó nói với giọng moi móc – Mình là Nick Jonas, là bạn
thân của Sel hiện tại và là chồng tương lai… hahaha.
– nói xong nó phá lên cười tự hào.
- Gì chứ?!! Ai cho cậu ăn nói kiểu đó hả Nick??? – Sel hét lên.
- Vậy sao? Đáng tiếc là mình chưa nghe Sel đáng yêu kể gì về bạn – Jake cười mỉa mai.
- Này này, đừng gọi là Sel chứ. Chỉ có mình mới được gọi là Sel thôi.
Cậu phải gọi là Selena… Sel chưa nói về mình với bạn chẳng qua vì cô ấy
thấy chưa thích hợp mà thôi, đúng ko Sel nhỉ? – nó ngả người về phía
Sel nói tình tứ.
Và dường như chưa muốn dừng lại, Nick vẫn cố tìm những câu nói châm chích sự chau chuốt ngoại hình của Jake:
- Ái chà chà! Tóc của cậu đẹp thật đấy. Mềm và mượt giống y con gái.
Haha… mình cá là cậu phải tốn 2 tiếng mỗi ngày để chăm sóc nó. Đúng ko?
Haha… Chắc cậu phải sử dụng nhiều thứ lắm nhỉ? Nào là dầu gội, dầu xả,
dầu bóng… và bao nhiêu thứ kèm theo nữa chứ. Haha. Ôi trời, các bạn gái
chắc phải học hỏi cậu nhiều đấy! … Haiz, cậu nhìn mình này. mình thì
cũng giống như mấy đứa con trai khác thôi, mỗi ngày chỉ tốn có 1 phút
để chải đầu… nhiều khi ko cần nữa ấy chứ. Tóc mình vốn xù thế này rồi,
có chải hay ko thì cũng đâu ai biết… haha… con trai là phải nhanh chóng
như thế đấy!....
Àh, còn quần áo nữa chứ. Cậu hẳn cũng tốn nhiều thời gian cho nó lắm
đây?!! Lúc nãy đi đường mình thấy chị kia mặc cái áo giống y chang của
cậu…Mà nói giống y thì cũng ko phải, nhỉ? Nhưng nói chung là khá giống
đấy… Thế cậu có mua nhầm nó ở cửa hiệu đồ nữ ko nhỉ??? Haha… Buồn cười
quá Sel nhỉ?!!
Nick tự nói, tự cười trong khi Sel giận tím mặt, nó nắm chặt tay lại,
mím môi để ko bật ra những lời trách móc bất lịch sự trước mặt Jake…Còn
Jake, anh chàng chỉ có thể ngồi cười 1 cách gượng gạo nhưng gương mặt
ngày càng đỏ bừng như 1 trái cà chua sắp được thu hoạch.
- … Cũng trễ rồi. Mình còn nhiều bài tập ở nhà nên mình về trước. Ngày mai gặp lại nhé .
– Sel lên tiếng giải thoát Jake
khỏi tình cảnh trớ trêu.
- Ok. Tạm biệt cậu… và… cả Nick nữa – Jake cười nhẹ nhõm.
- Mình đi trước nhé – Sel cười với Jake và bước đi vội vã ra khỏi quán.
- Này, nhớ trả tiền nhé. Trả cho ly của mình luôn, Bye! – Nick vội phóng theo Sel nhưng ko quên quay lại nhắc nhở Jake.
- Sel… Sel… cậu đi hay chạy thế? Phù phù… - Nick chạy hộc tốc từ phía sau tới.
- … - Sel vẫn im lặng bước đi đầy tức giận.
- Cậu quá đáng thật đấy….
- AI QUÁ ĐÁNG HẢ? – Sel hét lên – Cậu nghĩ mình là ai mà cho mình cái
quyền được phép xúc phạm người khác hả? Cậu là ai mà dám bảo là chồng
tương lai của mình chứ?... Mình thật ko ngờ… cậu…
- AI QUÁ ĐÁNG HẢ? – Nick hét lại – Mình mới nói với thằng ẻo lả ấy có 2
câu cậu đã cho mình là ng xấu tính… trong khi cậu cho mình chờ hơn 2
tiếng mà ko có 1 lời xin lỗi hay nhắn tin. AI MỚI LÀ NGƯỜI QUÁ ĐÁNG
ĐÂY!... Chỉ vì 1 tên nhóc lạ hoắc mà cậu nỡ bỏ rơi bạn thân của mình
àh?... Cậu mới là ng làm cho mình thất vọng đấy…
Nick bỏ đi, để mặt Sel đứng yên như tượng trên đường. Bây giờ nó mới
nhớ là nó có hẹn với Nick, nó đã để Nick chờ đợi trong khi vẫn ung dung
vui vẻ với Jake. Bỗng nhiên nó muốn khóc kinh khủng… nhưng sao nó cứ
đứng trơ ra với vị café đắng chát ở trong miệng…
.
.............................................................................................................
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Re: [Fanfic] Twins
koi xog post típ
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Re: [Fanfic] Twins
Hay hay
Fic nè là fanfic hay nhát mènh từng đọc
Post típ nha Nhok
Fic nè là fanfic hay nhát mènh từng đọc
Post típ nha Nhok
♥@pple♥- Moderator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 570
Ca$h : 183460
Đến từ : Hà Nội
Re: [Fanfic] Twins
hay ghê!!!!!!!
Nhớ post típ nhé
Nhớ post típ nhé
[C]hloe ♥ [R]onnie- Administrator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 3680
Ca$h : 474942
Đến từ : мιℓєу 'ѕ ωαя∂σвє
Re: [Fanfic] Twins
CHAP 4
11h30, Nick đang nằm trên giường vắt tay lên trán suy nghĩ về chuyện lúc chiều. Nó cũng cảm thấy có lỗi khi nói với Jake những lời mỉa mai đó… nhưng… nhìn thấy cái cách hắn cười cợt với Sel là nó tức điên lên được nên ko thể suy nghĩ điều gì cho đúng đắn.
Bíp bíp – tiếng chuông báo tin nhắn vang lên. Nó với tay lấy điện thoại. “Là Sel, để xem cô nàng nói gì với mình đây!”
“Cho mình xin lỗi chuyện hồi chiều nhé. Mình ko cố ý đâu. Jake nói muốn tham quan trường nên nhờ mình hướng dẫn… và mình quên mất là đã có hẹn với cậu. Mình chỉ muốn giúp đỡ bạn mới thôi mà… Nick. I’m really sorry. Would u plz 4give me?… Plzzzzzzzz”
Nó quyết định ko trả lời lại mặc dù nó đã hết sức sung sướng khi nghe Sel xin lỗi. “haha, phải làm giá 1 tí chứ! Nick này cũng cao số lắm chứ bộ keke”- nó tự tin.
10’ sau. Bíp bíp
“NÀY, CẬU NHẤT ĐỊNH KO CHỊU BỎ QUA CHO MÌNH ĐẤY HẢ? MÌNH ĐÃ XIN LỖI CẬU HẾT LỜI RỒI MÀ. ĐƯỢC RỒI, CẬU KO THA THỨ CHO MÌNH THÌ THÔI. MÌNH KO CẦN. COI NHƯ MÌNH CHƯA NÓI GÌ VỚI CẬU. ĐỒ CON TRAI NHỎ NHEN. NGÀY MAI ĐỪNG NÓI CHUYỆN VỚI MÌNH NỮA ĐẤY…”
“Làm gì mà nóng tính thế. Nghĩ tới tình bạn lâu năm nên mình sẽ bỏ qua lần này. Mình huề nhé. Hihi. Ko nói chuyện được với cậu chắc mình chết mất! Nhưng… cậu phải hứa là sẽ kèm mình học bù vào chiều mai đấy” – Nick vội vàng nhắn lại vì sợ Sel giận nó thiệt.
“Ok. Ngày mai mình sẽ học chung với cậu. Nhớ làm bài đầy đủ đó! g9”
Nó thở phào nhẹ nhõm khi nhận được tin nhắn của Nick. Lôi đống vải vóc dưới góc tủ ra, nó ngồi vào may say mê. Ít người biết rằng nó rất thích vẽ và nó cũng vẽ rất giỏi. Nó còn đặc biệt thích may những bộ quần áo do nó tự tay thiết kế. Chiếc máy may này là phần thưởng cho bản thân sau 3 tháng trời nó làm phục vụ ở nhà hàng của ba.
- Cộc cộc, ba vào nhé con gái.
- Dạ.
- Này, con chưa ngủ àh? Vẫn còn may vá hả?
- Con sắp xong rồi. Ba đi ngủ trước đi.
- Ba vừa ghé phòng chị con. Chắc hôm nay nó mệt lắm nên lăn ra ngủ rồi. Nhìn dáng nó ngủ mắc cười lắm. Con có muốn qua xem ko? Haha
- Dạ thôi ạh. Con cũng buồn ngủ rồi.
- Vậy àh – Nụ cười trên môi Jerry chợt tắc – Ôm cha 1 cái trước khi ngủ nào con gái – ông dang 2 cánh tay to lớn chờ đợi...
Sel bước lại ôm ba. Nó thích áp đầu vào khuôn ngực của ông. Bình yên và ấm áp…
------------------------------------------------------------
Sáng nay lớp nó học môn Toán của thầy Robinson – một ông thầy mập mạp, vui tính và rất thích khen ngợi người khác, tuy có đôi khi sự khen ngợi quá đà của thầy khiến nhiều đứa học trò cảm thấy khó chịu.
- Good morninggggg. How are u guys?? Hôm nay tôi sẽ phát bài kiểm tra các em đã làm tuần trước. kà kà. Phải nói là lần này tôi rất hài lòng về lớp mình. Các em đã rất cố gắng. Bài làm kì này rất tốt… Tuy vẫn có 1 số người ko tốt lắm nhưng nói chung là tốt… Và tôi tin rằng lần sau các bạn này sẽ làm tốt hơn vì bản chất các bạn ấy là người tốt… Đồng thời ng ta thường nói trò tốt do thầy tốt… Do đó, tôi cũng rất là tự hào về tôi…
- Thầy ơi, phát bài đi. Thần đừng khen nữa… - Cả lớp nhao nhao lên.
- Ok…ok. Em David Archuleta, B+. Ôi, nhìn nụ cười này xem. Tôi chắc chắn kì sau em sẽ đạt điểm A đấy. haha
- Em cảm ơn thầy – DA cười tươi tắn.
- Ai đây nhỉ? What’s a surprise! Nick Jonas. Em được B-. Nào nói thầy xem em đã copy bài của ai vậy? – thầy Robinson nháy mắt.
- Em tự làm đấy chứ. Em thề đấy! – Nick phản ứng
- Ôi, được rồi. Ta biết mà. Chắc hẳn 1 cô nàng xinh đẹp nào đó đã khiến cậu Nick đây thay đổi. Còn đây là bài của Selena Stewart. Ôi, tôi thật tự hào về em. Điểm A. Bài kiểm tra khó thế này mà em được điểm A đấy. Có tuyệt ko nhỉ Selena?
- Dạ, có ạh – Sel cười mãn nguyện.
- Ồ, 1 thần đồng khác đây. Còn tuyệt hơn Selena nữa đấy. Em Miley Stewart, tôi ko còn lời nào để nói về em. Điểm A+. Em thậm chí còn làm tốt hơn cả đáp án của tôi nữa. Quả là một bài giải thật sáng tạo. Ôi Miley Miley!
Miley cầm bài kiểm tra trong tiếng thán phục của những đứa bạn cùng lớp. Nó cười tươi tắn. Ở bàn trên, nụ cười của Sel nhanh chóng tắt ngấm sau lời khen của thầy Robinson dành cho Miley.
- Hừ, lúc nào cũng thế. Chị ta tuyệt lắm đấy. Lúc nào cũng cố chứng tỏ là mình hơn người khác… - Nó lầm bầm tức tối. Sự ghen tị trong nó lại trỗi dậy…
Sau hơn nửa tiếng phát bài cho 30 đứa học sinh trong lớp, ông thầy vui tính bắt đầu tiết học bằng việc sửa bài tập.
- Thế nào hả các chàng trai khoẻ mạnh và các cô gái xinh đẹp, mọi ng đã làm bài tập tôi giao chưa nhỉ?...uhm, để xem nào, bài số 2 trang 64… Và ng có vinh hạnh được sửa bài hôm này là… - Thầy giơ ngón tay rà mặt những đứa học trò của mình… và dừng lại trước 1 gương mặt lạ hoắc - …Ah, chúng ta có 1 anh chàng mới tinh. Hẳn em là Jake Ryan? Vậy xin mời ngôi sao lên bảng làm bài nào…
- Em… em áh – Jake tự chỉ vào mình với khuôn mặt méo xệch - … Nhưng em…
- Nào, em định để cho các bạn nữ đáng yêu ở đây phải chờ đợi mình ư??? Như thế là ko lịch sự đâu đấy!!!
Jake lê chân lên bảng với vẻ mệt mỏi lẫn đau khổ cùng cực. Sao lại gọi nó lên sửa bài trong khi môn Toán là môn học nó dở nhất cơ chứ? “Như thế này thì còn gì là mặt mũi ngôi sao. Mình sẽ thành trò hề cho lớp này mất. Ahhhhhh. Có ai cứu tôi ko đây???” – Nó vừa đi vừa nghĩ thầm. Bây giờ nó chỉ ước con đường lên bảng dài ra cho bằng đường lên đỉnh Olympia… nhưng trớ trêu… nó đã bước sát tới chiếc bảng rồi.
Nhìn vào cuốn sách, nó đọc hết đề… rồi lại đọc lại…và lại tiếp tục đọc thêm lần nữa... Hình như nó vẫn chưa hiểu cái đề muốn nói gì. Với tay lấy cục phấn, nó viết viết cái gì đó… rồi lại tẩy xoá.. rồi lại viết… và lại xoá. “Hic, nhột gáy quá. Chắc cả 60 cặp mắt đang nhìn mình. Giá có cái lỗ nào cho tui chui xuống. hic hic” – nó vừa nghĩ vừa mếu.
- Ái chà. Có lẽ cậu bạn mới này vẫn chưa bắt kịp được nhịp học của lớp chúng ta. Thế nào. Có em nào tình nguyện giúp đỡ cậu chàng đẹp trai này ko??? – Thầy Robinson phá tan sự im lặng.
Dưới lớp, 2 cánh tay giơ lên thẳng tắp ngay sau khi thầy dứt lời.
- Haha, em thật may mắn đấy Jake ạh. Có những 2 cô nàng xinh xắn tình nguyện giúp em này. Miley... chứng tỏ mình đi nào.
Mil tự tin bước lên. Sel rút tay xuống đầy thất vọng. Nó mím môi nhìn lên bảng.
Chỉ mất 3 phút, Mil đã giải xong bài toán 1 cách rành mạch và dễ hiểu. Nó quay sang cười với cậu bạn Jake trước khi về chỗ.
- Khá lắm Miley Stewart. Tôi nghĩ cậu Jake đây nợ em 1 chầu kem ra trò đấy nhỉ! Em có thể về chỗ rồi Jake Ryan… Và Toong, thời gian sửa bài đã hết. Chúng ta bắt đầu bài mới….
-----------------------------------------------------------------
Miley đang trên hành lang dẫn ra tủ đồ của nó thì đã thấy Jake đứng đợi từ lúc nào.
- Cậu đợi mình đấy hả? – Nó ngạc nhiên
- Yup. Cậu cừ thật đấy… bài toán lúc nãy ấy mà – Jake nhún vai
- Haha, ko có gì đâu. Cậu ko cần phải làm theo lời thầy Robinson đâu.
- Nhưng mình muốn thế… Vậy, chúng ta đi ăn kem chứ? – anh chàng lại nháy mắt tán tỉnh.
- Nếu cậu muốn thực sự trả ơn mình thì… cậu hứa đi, chiều nay nhất định cậu phải có mặt để thử giọng. Đó là cách tốt nhất! Ok?
- Ok… ok… nếu cậu muốn thế!!! – Jake chán nản – Mà cậu là cô gái đầu tiên từ chối lời mời của mình đấy. Ôi trời, mình thấy thật là… tổn thương. Hic
- Thôi nào. Cậu biết mình ko giống những cô gái khác mà – Miley giả vờ vỗ vai Jake an ủi – Mình đi đây. Nhớ đấy! 2h. Cấm tới trễ!
- Ok and bye, cô nàng khác thường. haha!
Sel đứng ngoài quan sát cuộc nói chuyện của chị nó và anh chàng mới từ đầu đến cuối. Có cái gì đó nghèn nghẹn nơi cổ họng. Nó mím môi, thu chặt nắm tay và bước nhanh ra xe bus.
-------------------------------------------------------------------------
Ở 1 khóc khuất của canteen, 2 cái đầu chụm lại bàn tán sôi nổi về 1 vấn đề nào đó.
- Mình đã xem tất cả các bài hát cậu sáng tác cho vở kịch rồi. Tuyệt lắm! Mình đã ko biết là cậu cừ như vậy đấy Nick àh.
- Haha, thật sao – Nick gãi đầu - … nhưng có chỗ nào cần sửa gì ko? Thật ra mình thấy cái lời nó vẫn chưa ổn lắm.
- ừh, mình nghĩ bài này chúng ta nên sửa lại 1 tí ở khúc này – Mil chìa bài nhạc trước mặt Nick
- ok,… mà bài kia mình cũng cần sửa lại giai điệu phần bridge nữa…
- Mà chiều nay cậu đến nhá. Cậu phải giúp mình chọn nhân tài chứ!
- Ko được. Chiều nay mình có hẹn… rồi.
- Sel?
- Yup. Cậu ấy kèm mình học Toán. Khỏi cần mình cậu cũng làm tốt mà. Mình chắc thế - nó an ủi Mil
- Ừh, nếu vậy thì thôi… - Mil buồn bã – Haiz, Sel có giọng hát cũng tốt lắm đấy… tiếc là… nó chẳng tham gia bất kì hoạt động nào.
- Mà… cậu cứ để cho mọi việc như thế àh?
- Ko đâu. Mình sẽ tìm ra cách giải quyết. Chỉ là… bây giờ mình chưa nghĩ được gì – Mil rơm rớm nước mắt.
- Mình sẽ giúp cậu. Mình cũng ko thích cậu ấy như vậy tí nào – Nick cười hiền hậu…
11h30, Nick đang nằm trên giường vắt tay lên trán suy nghĩ về chuyện lúc chiều. Nó cũng cảm thấy có lỗi khi nói với Jake những lời mỉa mai đó… nhưng… nhìn thấy cái cách hắn cười cợt với Sel là nó tức điên lên được nên ko thể suy nghĩ điều gì cho đúng đắn.
Bíp bíp – tiếng chuông báo tin nhắn vang lên. Nó với tay lấy điện thoại. “Là Sel, để xem cô nàng nói gì với mình đây!”
“Cho mình xin lỗi chuyện hồi chiều nhé. Mình ko cố ý đâu. Jake nói muốn tham quan trường nên nhờ mình hướng dẫn… và mình quên mất là đã có hẹn với cậu. Mình chỉ muốn giúp đỡ bạn mới thôi mà… Nick. I’m really sorry. Would u plz 4give me?… Plzzzzzzzz”
Nó quyết định ko trả lời lại mặc dù nó đã hết sức sung sướng khi nghe Sel xin lỗi. “haha, phải làm giá 1 tí chứ! Nick này cũng cao số lắm chứ bộ keke”- nó tự tin.
10’ sau. Bíp bíp
“NÀY, CẬU NHẤT ĐỊNH KO CHỊU BỎ QUA CHO MÌNH ĐẤY HẢ? MÌNH ĐÃ XIN LỖI CẬU HẾT LỜI RỒI MÀ. ĐƯỢC RỒI, CẬU KO THA THỨ CHO MÌNH THÌ THÔI. MÌNH KO CẦN. COI NHƯ MÌNH CHƯA NÓI GÌ VỚI CẬU. ĐỒ CON TRAI NHỎ NHEN. NGÀY MAI ĐỪNG NÓI CHUYỆN VỚI MÌNH NỮA ĐẤY…”
“Làm gì mà nóng tính thế. Nghĩ tới tình bạn lâu năm nên mình sẽ bỏ qua lần này. Mình huề nhé. Hihi. Ko nói chuyện được với cậu chắc mình chết mất! Nhưng… cậu phải hứa là sẽ kèm mình học bù vào chiều mai đấy” – Nick vội vàng nhắn lại vì sợ Sel giận nó thiệt.
“Ok. Ngày mai mình sẽ học chung với cậu. Nhớ làm bài đầy đủ đó! g9”
Nó thở phào nhẹ nhõm khi nhận được tin nhắn của Nick. Lôi đống vải vóc dưới góc tủ ra, nó ngồi vào may say mê. Ít người biết rằng nó rất thích vẽ và nó cũng vẽ rất giỏi. Nó còn đặc biệt thích may những bộ quần áo do nó tự tay thiết kế. Chiếc máy may này là phần thưởng cho bản thân sau 3 tháng trời nó làm phục vụ ở nhà hàng của ba.
- Cộc cộc, ba vào nhé con gái.
- Dạ.
- Này, con chưa ngủ àh? Vẫn còn may vá hả?
- Con sắp xong rồi. Ba đi ngủ trước đi.
- Ba vừa ghé phòng chị con. Chắc hôm nay nó mệt lắm nên lăn ra ngủ rồi. Nhìn dáng nó ngủ mắc cười lắm. Con có muốn qua xem ko? Haha
- Dạ thôi ạh. Con cũng buồn ngủ rồi.
- Vậy àh – Nụ cười trên môi Jerry chợt tắc – Ôm cha 1 cái trước khi ngủ nào con gái – ông dang 2 cánh tay to lớn chờ đợi...
Sel bước lại ôm ba. Nó thích áp đầu vào khuôn ngực của ông. Bình yên và ấm áp…
------------------------------------------------------------
Sáng nay lớp nó học môn Toán của thầy Robinson – một ông thầy mập mạp, vui tính và rất thích khen ngợi người khác, tuy có đôi khi sự khen ngợi quá đà của thầy khiến nhiều đứa học trò cảm thấy khó chịu.
- Good morninggggg. How are u guys?? Hôm nay tôi sẽ phát bài kiểm tra các em đã làm tuần trước. kà kà. Phải nói là lần này tôi rất hài lòng về lớp mình. Các em đã rất cố gắng. Bài làm kì này rất tốt… Tuy vẫn có 1 số người ko tốt lắm nhưng nói chung là tốt… Và tôi tin rằng lần sau các bạn này sẽ làm tốt hơn vì bản chất các bạn ấy là người tốt… Đồng thời ng ta thường nói trò tốt do thầy tốt… Do đó, tôi cũng rất là tự hào về tôi…
- Thầy ơi, phát bài đi. Thần đừng khen nữa… - Cả lớp nhao nhao lên.
- Ok…ok. Em David Archuleta, B+. Ôi, nhìn nụ cười này xem. Tôi chắc chắn kì sau em sẽ đạt điểm A đấy. haha
- Em cảm ơn thầy – DA cười tươi tắn.
- Ai đây nhỉ? What’s a surprise! Nick Jonas. Em được B-. Nào nói thầy xem em đã copy bài của ai vậy? – thầy Robinson nháy mắt.
- Em tự làm đấy chứ. Em thề đấy! – Nick phản ứng
- Ôi, được rồi. Ta biết mà. Chắc hẳn 1 cô nàng xinh đẹp nào đó đã khiến cậu Nick đây thay đổi. Còn đây là bài của Selena Stewart. Ôi, tôi thật tự hào về em. Điểm A. Bài kiểm tra khó thế này mà em được điểm A đấy. Có tuyệt ko nhỉ Selena?
- Dạ, có ạh – Sel cười mãn nguyện.
- Ồ, 1 thần đồng khác đây. Còn tuyệt hơn Selena nữa đấy. Em Miley Stewart, tôi ko còn lời nào để nói về em. Điểm A+. Em thậm chí còn làm tốt hơn cả đáp án của tôi nữa. Quả là một bài giải thật sáng tạo. Ôi Miley Miley!
Miley cầm bài kiểm tra trong tiếng thán phục của những đứa bạn cùng lớp. Nó cười tươi tắn. Ở bàn trên, nụ cười của Sel nhanh chóng tắt ngấm sau lời khen của thầy Robinson dành cho Miley.
- Hừ, lúc nào cũng thế. Chị ta tuyệt lắm đấy. Lúc nào cũng cố chứng tỏ là mình hơn người khác… - Nó lầm bầm tức tối. Sự ghen tị trong nó lại trỗi dậy…
Sau hơn nửa tiếng phát bài cho 30 đứa học sinh trong lớp, ông thầy vui tính bắt đầu tiết học bằng việc sửa bài tập.
- Thế nào hả các chàng trai khoẻ mạnh và các cô gái xinh đẹp, mọi ng đã làm bài tập tôi giao chưa nhỉ?...uhm, để xem nào, bài số 2 trang 64… Và ng có vinh hạnh được sửa bài hôm này là… - Thầy giơ ngón tay rà mặt những đứa học trò của mình… và dừng lại trước 1 gương mặt lạ hoắc - …Ah, chúng ta có 1 anh chàng mới tinh. Hẳn em là Jake Ryan? Vậy xin mời ngôi sao lên bảng làm bài nào…
- Em… em áh – Jake tự chỉ vào mình với khuôn mặt méo xệch - … Nhưng em…
- Nào, em định để cho các bạn nữ đáng yêu ở đây phải chờ đợi mình ư??? Như thế là ko lịch sự đâu đấy!!!
Jake lê chân lên bảng với vẻ mệt mỏi lẫn đau khổ cùng cực. Sao lại gọi nó lên sửa bài trong khi môn Toán là môn học nó dở nhất cơ chứ? “Như thế này thì còn gì là mặt mũi ngôi sao. Mình sẽ thành trò hề cho lớp này mất. Ahhhhhh. Có ai cứu tôi ko đây???” – Nó vừa đi vừa nghĩ thầm. Bây giờ nó chỉ ước con đường lên bảng dài ra cho bằng đường lên đỉnh Olympia… nhưng trớ trêu… nó đã bước sát tới chiếc bảng rồi.
Nhìn vào cuốn sách, nó đọc hết đề… rồi lại đọc lại…và lại tiếp tục đọc thêm lần nữa... Hình như nó vẫn chưa hiểu cái đề muốn nói gì. Với tay lấy cục phấn, nó viết viết cái gì đó… rồi lại tẩy xoá.. rồi lại viết… và lại xoá. “Hic, nhột gáy quá. Chắc cả 60 cặp mắt đang nhìn mình. Giá có cái lỗ nào cho tui chui xuống. hic hic” – nó vừa nghĩ vừa mếu.
- Ái chà. Có lẽ cậu bạn mới này vẫn chưa bắt kịp được nhịp học của lớp chúng ta. Thế nào. Có em nào tình nguyện giúp đỡ cậu chàng đẹp trai này ko??? – Thầy Robinson phá tan sự im lặng.
Dưới lớp, 2 cánh tay giơ lên thẳng tắp ngay sau khi thầy dứt lời.
- Haha, em thật may mắn đấy Jake ạh. Có những 2 cô nàng xinh xắn tình nguyện giúp em này. Miley... chứng tỏ mình đi nào.
Mil tự tin bước lên. Sel rút tay xuống đầy thất vọng. Nó mím môi nhìn lên bảng.
Chỉ mất 3 phút, Mil đã giải xong bài toán 1 cách rành mạch và dễ hiểu. Nó quay sang cười với cậu bạn Jake trước khi về chỗ.
- Khá lắm Miley Stewart. Tôi nghĩ cậu Jake đây nợ em 1 chầu kem ra trò đấy nhỉ! Em có thể về chỗ rồi Jake Ryan… Và Toong, thời gian sửa bài đã hết. Chúng ta bắt đầu bài mới….
-----------------------------------------------------------------
Miley đang trên hành lang dẫn ra tủ đồ của nó thì đã thấy Jake đứng đợi từ lúc nào.
- Cậu đợi mình đấy hả? – Nó ngạc nhiên
- Yup. Cậu cừ thật đấy… bài toán lúc nãy ấy mà – Jake nhún vai
- Haha, ko có gì đâu. Cậu ko cần phải làm theo lời thầy Robinson đâu.
- Nhưng mình muốn thế… Vậy, chúng ta đi ăn kem chứ? – anh chàng lại nháy mắt tán tỉnh.
- Nếu cậu muốn thực sự trả ơn mình thì… cậu hứa đi, chiều nay nhất định cậu phải có mặt để thử giọng. Đó là cách tốt nhất! Ok?
- Ok… ok… nếu cậu muốn thế!!! – Jake chán nản – Mà cậu là cô gái đầu tiên từ chối lời mời của mình đấy. Ôi trời, mình thấy thật là… tổn thương. Hic
- Thôi nào. Cậu biết mình ko giống những cô gái khác mà – Miley giả vờ vỗ vai Jake an ủi – Mình đi đây. Nhớ đấy! 2h. Cấm tới trễ!
- Ok and bye, cô nàng khác thường. haha!
Sel đứng ngoài quan sát cuộc nói chuyện của chị nó và anh chàng mới từ đầu đến cuối. Có cái gì đó nghèn nghẹn nơi cổ họng. Nó mím môi, thu chặt nắm tay và bước nhanh ra xe bus.
-------------------------------------------------------------------------
Ở 1 khóc khuất của canteen, 2 cái đầu chụm lại bàn tán sôi nổi về 1 vấn đề nào đó.
- Mình đã xem tất cả các bài hát cậu sáng tác cho vở kịch rồi. Tuyệt lắm! Mình đã ko biết là cậu cừ như vậy đấy Nick àh.
- Haha, thật sao – Nick gãi đầu - … nhưng có chỗ nào cần sửa gì ko? Thật ra mình thấy cái lời nó vẫn chưa ổn lắm.
- ừh, mình nghĩ bài này chúng ta nên sửa lại 1 tí ở khúc này – Mil chìa bài nhạc trước mặt Nick
- ok,… mà bài kia mình cũng cần sửa lại giai điệu phần bridge nữa…
- Mà chiều nay cậu đến nhá. Cậu phải giúp mình chọn nhân tài chứ!
- Ko được. Chiều nay mình có hẹn… rồi.
- Sel?
- Yup. Cậu ấy kèm mình học Toán. Khỏi cần mình cậu cũng làm tốt mà. Mình chắc thế - nó an ủi Mil
- Ừh, nếu vậy thì thôi… - Mil buồn bã – Haiz, Sel có giọng hát cũng tốt lắm đấy… tiếc là… nó chẳng tham gia bất kì hoạt động nào.
- Mà… cậu cứ để cho mọi việc như thế àh?
- Ko đâu. Mình sẽ tìm ra cách giải quyết. Chỉ là… bây giờ mình chưa nghĩ được gì – Mil rơm rớm nước mắt.
- Mình sẽ giúp cậu. Mình cũng ko thích cậu ấy như vậy tí nào – Nick cười hiền hậu…
[C]hloe ♥ [R]onnie- Administrator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 3680
Ca$h : 474942
Đến từ : мιℓєу 'ѕ ωαя∂σвє
Re: [Fanfic] Twins
Ngọc post chap 4 r`
tối post chap 5 ^^
tối post chap 5 ^^
Thư :3- Super Moderator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 2101
Ca$h : 173089
Re: [Fanfic] Twins
post cho mn đọc thoải mái lun
[C]hloe ♥ [R]onnie- Administrator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 3680
Ca$h : 474942
Đến từ : мιℓєу 'ѕ ωαя∂σвє
Re: [Fanfic] Twins
Trùi ui
Nhanh lên nhá Nhok
Iu Mil quá cơ
Nhanh lên nhá Nhok
Iu Mil quá cơ
♥@pple♥- Moderator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 570
Ca$h : 183460
Đến từ : Hà Nội
Re: [Fanfic] Twins
có j` Ngọc post hộ nhok cho
[C]hloe ♥ [R]onnie- Administrator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 3680
Ca$h : 474942
Đến từ : мιℓєу 'ѕ ωαя∂σвє
Re: [Fanfic] Twins
HAY QUÁ :x :x
Kin•Can't•Be•Tamed- Administrator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1307
Ca$h : 440325
Đến từ : Hollywood
Re: [Fanfic] Twins
Nhok vít hay ghê
Mario Maurer- Administrator
- Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 1480
Ca$h : 163049
Đến từ : Thiên Đường
Re: [Fanfic] Twins
COPY TRÊN MẠNG MÀ
[C]hloe ♥ [R]onnie- Administrator
- Special :
Your Medals :
Giới tính :
Tổng số bài gửi : 3680
Ca$h : 474942
Đến từ : мιℓєу 'ѕ ωαя∂σвє
Similar topics
» [Fanfic] - •°o.O [M]iley [C]yrus O.o°•
» (Fanfic)Câu chuyện về Miley
» [Fanfic]Totaly Miley spy!
» [FanFic]Super Star Miley Cyrus
» (Fanfic)Câu chuyện về Miley
» [Fanfic]Totaly Miley spy!
» [FanFic]Super Star Miley Cyrus
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết